Y thoáng chần chừ, nàng bỗng nhiên thấy hứng thú. Kẻ này mở miệng đòicưới đến là thản nhiên, nàng đòi đi cùng y lại không muốn. Toàn thân ytràn trề thánh khí, tất không phải phường gian tà, dẫu không biết vì sao y muốn cưới nàng, nhưng nhìn y khó xử, nàng cảm thấy thú vị. 
Chính lúc đó, Nhậm Hoài Tô gật đầu, “Thế thì, chúng ta cùng đi vậy.” 
Nàng mỉm cười, “Ta không có tiền, ngươi phải trả tiền phòng cho ta.” 
Y vẫn bình thản gật đầu. 
Dường như người này không biết cười, không biết ngạc nhiên, nàng xếp lại cánh quạt cất chứa vạn quỷ, đứng dậy, không biết khi nhìn thấy gương mặt này mang thần sắc khiếp sợ hoặc tuyệt vọng sẽ có cảm giác sao nhỉ? 
Y biết khóc không? 
Nhậm Hoài Tô đã quay lưng đi trước, nàng theo phía sau, kẻ này là cao nhânnhà Phật, dù thoạt trông thánh khiết vô cùng, nhưng vẫn cứ là kẻ địch. 
Một nam tử vận áo pha lê đang nằm nghiêng trên võng mây giả ngủ trong sảnhtửu lầu, thấy hai người cùng xuống bèn hồ hởi tươi cười, “Chúc mừng chúc mừng, đôi vợ chồng son mới cưới bữa nay định đi đâu giải sầu đây?” 
“Chuẩn bị ngựa,” Nhậm Hoài Tô đi thẳng ra cửa, “Chúng ta muốn đi Hoành Điạ hỏa sơn”. 
“Người đâu, chuẩn bị ngựa.” Cơ Nhị chỉ theo hai người đang đi ra cửa, tiểu nhị tửu lầu lật đật dắt cho mỗi người một con tuấn mã thượng đẳng, sắp sẵnnước uống lương khô và một số thuốc men đơn giản, hai người lập tức cầmcương giục ngựa đi. 
“Chủ nhân, sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-toi/2147327/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.