Buổi sáng, Lộ Vy thức dậy từ sớm trong đầu tưởng tượng ra bao nhiêu kế hoạch chinh phục Tống Nhiên Kiệt, lại cẩn thận sắp xếp. Theo như dự đoán cũng không đến 3 năm sẽ bẫy được anh.
Căn nhà này không lớn lắm, có một phòng ngủ cửa sổ hướng ra biển, một phòng khách tông màu kem và một phòng ăn, ban công cũng không rộng lắm. Căn bản đây là ngôi nhà cô đã sống những tháng cuối đời, bản thân muốn trốn anh nên mới chạy tới đây. Bây giờ trở về nhất thời chưa tìm được nơi phù hợp nên đành ở tạm, qua một thời gian nữa sẽ tìm nơi ở mới.
Lộ Vy nhìn một lượt tủ đồ của mình nén không nổi ngán ngẩm, rất ngán ngẩm, thực không nghĩ bản thân cô quá khứ mắt thẩm mỹ lại tệ như vậy. Lựa chọn nửa ngày cuối cùng cũng chọn ra một chiếc áo cánh mỏng màu trắng, cổ có một dải lụa nhỏ cong cong. Thôi thì đã đơn giản, đơn giản cho đến cùng vậy.
Cố Linh Linh đang in tài liệu nhìn thấy bóng áo trắng liền gọi, tay nhanh chóng đóng máy lại, tập tài liệu đang in dở cũng bỏ đấy, vui vẻ chạy ra.
“ Chị Vy!”
Lộ Vy theo tiếng gọi quay sang nhìn, cô gái nhỏ hôm qua đang đi về phía cô. Cô cũng nhanh chóng bước lại, cơ thể nhẹ nhàng di chuyển rất linh hoạt, ngoài ra không có đeo túi xách cho nên nhìn lại thanh thoát hơn vài phần.
“ Cố Linh Linh?”, Hình như là cái tên này.
Cô gái kia cười xoe:
“ Chị cứ gọi em là Tiểu Cố, ở đây mọi người ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-to-nhin-khong-thuan-mat-tieu-lo-gianh-lai-soai-ca/28948/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.