Giọng nói này cũng là của người nữ cảnh sát đã chết!
Cùng một âm điệu, cùng một âm sắc, tuyệt đối là cùng một người, nhất định là một người, hoàn toàn chính xác là của một người.
Nhưng câu cuối cùng lại lộ ra một giọng điệu hoàn toàn khác biệt, mang theo khinh thường, cao lãnh, lại thêm nội dung mà cô ta nói:
- Ha ha, thật là đồ trẻ con, nếu dựa vào cô liền có thể bắt được hung thủ, sao còn để chúng tôi đến làm gì…
Cô ta là một người, lại không phải là một người, thật ra là một người khác.
Đây là một kết luận hết sức mâu thuẫn, nhưng Tô Bạch có thể lý giải, cũng có thể hiểu, bởi vì ngay cả chính hắn cũng xảy ra mâu thuẫn như thế, hắn chính là một ví dụ sống sờ sờ.
Tô Bạch có chút khϊếp sợ tắt máy ghi băng cassette, hít sâu một hơi, trong đầu choáng váng.
Người cảnh sát kia, bạn gái của Lưu Dương cũng là một người nghe của Phát Thanh Khủng Bố? Hơn nữa nghe giọng điệu của cô ta, cô ta giống như không phải là người thực tập mà là thính giả chân chính!
Như vậy, trước khi đi tắm rửa, cô ta cố ý đến tìm hắn, muốn hắn nấu giúp mì tôm là vì sao?
Chỉ vì trước đó, cô ta sớm biết Lưu Dương là bạn trai của cô ta, hoặc là vì cô ta nghĩ sau khi tắm xong sẽ đói bụng, cho nên muốn tìm người bạn trai tiện nghi này giúp đỡ nấu mì?
Có cần nhàm chán như thế không?
Tô Bạch lấy tay xoa trán, không đúng, trong này nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-thanh-khung-bo/4499724/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.