“Lạch cạch.”
Đầu lưỡi rơi trên mặt đất.
Trong lòng người đàn ông mặc áo quân đội không có chút phòng bị nào, cả người sững sờ tại chỗ.
Người đàn ông đeo kính râm gầm lên một tiếng:
- Quách Cương, lùi về phía sau!
Người đàn ông mặc áo quân đội giống như được cảnh tỉnh, lăn một vòng, chật vật nhào về phía trước.
Lúc này, người đàn ông đeo kính râm đã tháo kính xuống, con ngươi của anh ta lại có màu trắng, cũng không phải kiểu trắng như mắt cá chết, nó mang theo một chút ánh sáng nhàn nhạt, giờ phút này đây, dưới ánh mắt của anh ta, chỗ mà Quách Cương vừa đứng bỗng nhiên xuất hiện một cánh tay, đó là một cánh tay tái nhợt, trên tay giống như còn có một tầng hơi lạnh, trên đó còn có một cái kéo.
- Không có khả năng, làm sao nó lại có thể xuất hiện ở đây sớm như thế!
Người đàn ông đeo kính râm hoảng sợ, thất thố kêu lên, đồng thời anh ta nhìn thoáng qua Quách Cương, sau đó liền quay người, không chút do dự bỏ chạy ra ngoài.
Quách Cương nhìn thấy đồng bọn của mình cứ thế mà bỏ anh ta lại để chạy trốn, anh ta há mồm muốn chửi, nhưng bởi vì đầu lưỡi đã bị cắt đứt, lúc này anh ta căn bản không nói ra lời.
Ngoài ra, Quách Cương nhanh chóng phát hiện ra phần eo của mình bỗng nhiên nhói đau, Quách Cương cúi đầu xuống, ngạc nhiên phát hiện ra phần eo của mình đã bị một con dao găm đâm vào.
Tô Bạch bò dậy, hắn hoàn toàn chẳng quan tâm đến cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-thanh-khung-bo/4499697/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.