Mỗi khi bám đuôi một kẻ nào đó, Mickey Keane thường tự hào mình là một tay rất lỳ. Thế mà lần này anh cứ thấy mình đứng ngồi không yên. Lại thêm cái chân còn đau vẫn phải mang nạng khiến anh vừa vướng víu vừa dễ bị chú ý. Anh định xuống xe đi đi lại lại mấy bước cho đỡ sốt ruột, nhưng với cái chân đau này thì việc đó quả là không thú vị gì.
Bỗng nhiên anh nhỏm người dậy và trong ngực bắt đầu đập thình thịch. Cửa khu nhà bỗng mở ra và một lát sau, con mồi của anh đi ra. Hắn tiến đến một chiếc Toyota sơn màu xám kim loại, mở cửa, loay hoay làm cái gì trong đó một lúc, rồi lại chui ra và khoá cửa xe lại cẩn thận. Xong rồi hắn lại quay vào nhà và khép cửa lại.
Keane ngồi phích xuống ghế, nhóm người vì thất vọng. Anh nhắm mắt, thở dài. Lạy Chúa, không biết còn phải đợi bao lâu nữa đây?
Suzy đưa ống nghe điện thoại cho Perkerson.
- Ông ta đây - Cô ta thì thào.
- Vâng, tôi đây - Perkerson nói vào máy.
- Chúng ta có một vấn đề: đó là cô bạn của anh. Hãy "thu xếp" cho cô ta đi.
- Xin lỗi? - Giọng Perkerson nhỏ hẳn lại.
- Hãy khử ả đi... Rồi lát nữa anh đến đây.
- Trong một nửa tiếng nữa?... Vâng... Tôi hiểu. Perkerson đặt máy.
- Em muốn đi với anh - Suzy nói. Perkerson nhìn cô ta.
- Đồng ý, tại sao không?
- Đợi em một tý để em trang điểm lại đã.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-sung-truot/1886364/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.