Tình trạng của lão Chu ngày một tốt hơn, cho đến hôm nay, ông đã có thể tự ngồi dậy được rồi.
Khoảng thời gian này quả là vất vả cho vợ của lão Chu và Nhạc Nho rồi.
Hôm nay sau khi trực ban xong, Nhạc Ngưỡng đi đến bệnh viện thăm lão Chu, thấy tinh thần của ông cũng không tệ, lòng Nhạc Ngưỡng cũng thoải mái không ít. Lão Chu hỏi cô chuyện ở đơn vị, Nhạc Ngưỡng vội ngắt lời ông: “Lão Chu, bây giờ chú đang ở bệnh viện còn lo lắng nhiều như vậy làm gì chứ!”
“Ở đơn vị mọi chuyện đều ổn, có trật tự sắp xếp, chú cứ yên tâm đi!”
Lão Chu cười cười, không cầm lòng được mà cảm thán: “Chú hơn nửa đời đều đặt tâm ý vào đơn vị của chúng ta, tự nhiên chuyện gì cũng sẽ lo lắng. Không giấu gì cháu, đây là lần đầu tiên chú nghỉ ngơi lâu như vậy đấy.”
Vốn dĩ vợ lão Chu ngồi ở bên cạnh không lên tiếng, đột nhiên sắc mặt trầm xuống, tức giận nói với lão Chu: “Ông có thể để tâm đến gia đình nhiều hơn một chút được không? Công việc không thể sống cả đời với ông được! Bình Bình sắp thi đại học đến nơi rồi cũng không thấy ông lo lắng như vậy, vừa nói đến chuyện của đơn vị ông đã căng thẳng rồi!”
Nhạc Ngưỡng hiểu được vì sao lúc này dì dâu lại nói như vậy, vì vậy khi lão Chu đang định phản bác vợ mình, cô đã vội vã mở miệng: “Dì nói cũng rất đúng, Bình Bình cũng sắp thi đại học rồi, chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-sung-tinh-yeu/538332/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.