Một, hai, ba, bốn, năm. Phó Kỳ Đường đứng ngoài khung cảnh đó nhẩm đếm những được muốn làm mẹ kế... Cũng có thể là cha dượng của nhóc Hướng Viễn, cuối cùng kinh ngạc phát hiện ra mình chính là Jack Sue.(*) Mình đúng là được yêu thích mà. Ý nghĩ này vừa mới hiện lên đã bị Phó Kỳ Đường gạt phăng đi. Cũng có thể là mang danh "Con mắt của sự thật" nhưng thằng nhóc Hướng Viễn này đang nói dối mà không thèm chớp mắt.
*Jack Sue = Mary Sue
Vừa cố gắng đưa những suy nghĩ vẩn vơ của mình quay trở lại chính đạo, những đốm sáng trước mắt anh lại tản ra xung quanh.
......
Trong toa ăn vắng vẻ, ánh đèn đã bị ai đó chỉnh mờ đi, khẽ nhập nhòe theo tiết tấu đong đưa di chuyển của đoàn tàu, nửa ly rượu đỏ chiếu lên hai bóng người một nam một nữ.
Tiết Kha mặc chiếc váy xinh đẹp bình thường hầu như không mặc bao giờ, khuôn mặt cúi gằm ửng hồng, môi hơi mím lại. Trong sự im lặng dài đằng đẵng, cô không thể nhịn nổi nữa mà hơi xấu hổ lên tiếng.
Cô khẽ gọi tên người đàn ông: "Kỳ Đường..."
"Hửm?" "Phó Kỳ Đường" hờ hững trả lời, cứ như không biết sắp có chuyện gì, chăm chú nhìn mấy quả quýt bỗng nhiên được "làm mới" trong chiếc đĩa cách đó không xa. Vàng óng, tròn xoe, trông có vẻ chua.
Thấy anh như vậy, Tiết Kha còn chưa mở lòng thì đã biết là thất bại. Nhưng chấp niệm đã ủng hộ và động viên cô, nói với cô rằng cô không thể từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-truong-quay-phim-than-quai/3550767/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.