Trước cửa căn nhà số 13139, vài phút trước khi vụ nổ xảy ra.
Giọng nói của Berlusconi như vẫn đang ở phía sau khiến Dịch Văn Văn cắm đầu cắm cổ bước nhanh ra khỏi nhà. Mới đầu cô vẫn còn vờ như bình thường nhưng càng đến gần cửa, cô càng đi nhanh, cuối cùng chạy trối chết ra ngoài. Cô hiểu rõ Minh Tu không thể cầm cự được lâu, bản thân cần phải gọi Miêu Anh tới đây bằng cách nhanh nhất. Nếu không, với thực lực của cô và Trần Thương thì khó bề chọi lại ba người bên trong kia. Mà như thế thì sẽ chỉ khiến công sức của Minh Tu bị uổng phí.
Tiểu Minh, em nhất định phải kiên trì nhé!
Dịch Văn Văn nhịn cảm giác chua xót lại, mặc kệ nước mắt rơi, vừa ra đến ngoài đã gấp gáp lấy một chiếc chuông nhỏ màu đồng từ trong túi áo ra. Cô nắm chặt chiếc chuông tới mức nổi cả mạch máu, sau đó lắc mạnh hết lần này đến lần khác.
Đây là thứ mà Thời Duyệt đã đưa cho cô, tên là Chuông mẫu tử. Nó là đạo cụ hệ phụ trợ mà Thời Duyệt lấy được trong một phó bản bối cảnh thời cổ đại. Khi có người lắc chuông con thì dù có cách xa muôn vạn dặm, chuông mẹ cũng sẽ phát ra tiếng. Chuông mẫu tử của Thời Duyệt có một chiếc to và hai chiếc nhỏ, chuông mẹ đã gắn chặt với Thời Duyệt nên cô đưa hai chiếc chuông con cho những người đi làm nhiệm vụ. Mọi người cũng thống nhất rằng một khi gặp chuyện thì nhất định phải rung chuông, Thời Duyệt sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-truong-quay-phim-than-quai/3550761/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.