Dọc trên con đường trải đầy sỏi đá, cây thủy lạp ven đường đổ bóng dưới ngọn đèn đường chỗ đậm chỗ nhạt. Hà Chi Châu băng nhanh qua căn số 136, tiếp đến là căn số 137. Sau ngã rẽ, cuối đường là một tòa nhà gỗ ba tầng màu trắng. Dựa vào sự quen thuộc đối với bản đồ khu dân cư này hai ngày qua, Hà Chi Châu biết đó chính là nhà số 140.
"Tiểu Hà? Sao cậu lại tới đây?" Có một bóng người đi từ trong một ngôi nhà ra, cánh cửa sau lưng cô đóng sầm lại.
"Tôi tới nhà 140." Hà Chi Châu nói. Anh ta nhìn nét mặt có vẻ uể oải của Miêu Anh thì quan tâm hỏi: "Chị Miêu? Chị sao thế? Bị thương à?"
Lúc này là 10 giờ 45 phút đêm ngày thứ 2, đã bốn tiếng kể từ lúc Miêu Anh bước vào căn nhà số 142.
"Tôi vẫn ổn." Nét mặt Miêu Anh hơi ảo diệu. Thấy Hà Chi Châu tò mò, cô giải thích sơ qua: "Trong đây có một con tiểu quỷ nên tôi chơi trốn tìm với nó nguyên một buổi tối."
Hà Chỉ Châu nghĩ tới cảnh tượng đó, không kém gì The Grudge của Mỹ, lập tức tỏ ý đã hiểu rồi.
"Thế chị mau về nghỉ ngơi đi. Năm tiếng nữa là con quỷ tiếp theo xuất hiện đấy, tranh thủ còn ngủ được một giấc."
Anh ta nói rồi đưa cho Miêu Anh quyển sổ mà lúc nãy Thời Duyệt đưa mình. Để đề phòng mất mát thì nhóm người chơi đã quyết định thay phiên nhau cất giữ nó trong thời gian nghỉ. Miêu Anh đúng là mệt thật nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-truong-quay-phim-than-quai/3550745/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.