Trong toa số 06, Phó Kỳ Đường nằm trên giường nhắm mắt, nghiêm túc hồi tưởng lại những gì mình đã trải qua từ nhỏ tới giờ.
Anh nhớ là ngôi trường tiểu học của mình không rộng lắm, cách nhà không xa, ở cổng trường có đặt tượng của một vĩ nhân. Năm lớp Ba, trường anh tổ chức phong trào học theo Lôi Phong, anh xung phong đảm nhận nhiệm vụ lau tượng nhưng do không đứng vững nên đã bị ngã. Vai anh đập vào chân bức tượng chảy đầy máu, đến giờ vẫn còn để lại vết sẹo mờ.
Sau khi học xong tiểu học thì anh theo học ở một trường trung học cơ sở công lập. Trường này rất có tiếng, không ít cựu học sinh của trường trở thành nhân vật tầm cỡ trong nước, vài người còn được đưa cả vào sách giáo khoa. Đó là những ngày tháng có thành tích học tập tốt nhất trong cuộc đời anh. Cộng thêm gương mặt đẹp cùng cái miệng dẻo nên anh rất được bạn học và thầy cô yêu quý, ba năm liền đều được làm lớp trưởng.
Đáng tiếc là đêm trước khi kỳ thi trung học phổ thông diễn ra, anh đã bị giấc mộng tinh quấy phá đến mức không thể ngủ nổi, dẫn đến hôm sau đi thi cứ thần cả người, không phát huy tốt năng lực của mình nên điểm số bị thấp đi nhiều so với lúc thi thử. Tuy rằng thất vọng nhưng cha anh lại chẳng nói gì nhiều mà còn đối xử với anh rất ôn hòa. Ông trả một khoản phí tuyển sinh lớn để gửi anh vào một trường phổ thông trọng điểm của tỉnh.
Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-truong-quay-phim-than-quai/3550733/chuong-63.html