[23: Tôi offline rồi nhé!! ]
[19: A! A! A! Sợ chết mịa luôn ạ! Biến hình phát một thế à?! ]
[60: Hihi ~]
...
Trong lúc các khán giả còn đang nháo nhào thì Vanessa vốn đang sụp dưới đất đã bò dậy. Cô ta nở một nụ cười khiến người khác dựng tóc gáy, đứng tại chỗ một lúc sau đó chậm rãi quay qua nhìn Phó Kỳ Đường. Cô ta vừa khịt khịt mũi vừa thèm khát nói: "Thơm quá. Thơm quá đi mất. Cậu nhất định là rất ngon, cho tôi ăn cậu nha. Làm ơn đó." Giọng thì dịu dàng mà nụ cười thì càng ngày càng quỷ dị.
Phó Kỳ Đường hơi do dự, thử thăm dò hỏi: "Bà là Adela?"
Vanessa nghiêng đầu: "Đoán xem."
"Đoán xem tôi có đoán không."
Vanessa: "..."
Cung Tử Quận khẽ cười một tiếng: "Chơi búp bê Nga à?"
"Câm miệng!"
Vanessa tức giận hét, hai tròng mắt trợn ngược thêm. Lát sau thì gầm gừ, rên rỉ lao về phía Phó Kỳ Đường. Phó Kỳ Đường cả kinh, không phải việc Vanessa chỉ biết bắt nạt kẻ yếu mà là do phương thức di chuyển của cô ta: Cổ duỗi ra, chân tay buông thõng. Cứ như bị ai đó nắm đầu kéo đi vậy. Trông y như con búp bê cầu mưa.
"Đây là người sống sao? Trong lâu đài này liệu có còn ai là người sống không vậy?"
Phó Kỳ Đường vừa nói vừa nâng chiếc ghế tựa bên cạnh lên ném về phía Vanessa còn mình thì tránh về hướng khác. Tranh thủ lúc đó, anh còn rút chiếc nỏ bên hông ra, cuốn dây quanh bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-truong-quay-phim-than-quai/3550694/chuong-27.html