Phòng sách.
Phó Kỳ Đường nhìn phòng sách phong phú trước mặt, không khỏi cảm thấy đau đầu.
Phòng sách của lâu đài quả thật rất lớn, với tổng thể là hình tròn và trần nhà cao. Giá sách được khảm vào tường, tầng tầng xoay quanh đến tận trần nhà cao.
Cầu thang gỗ ở giữa phòng cũng là hình tròn, thoạt nhìn cũng nhiều năm rồi, Phó Kỳ Đường không nghi ngờ gì nghĩ chỉ cần cậu đứng lên đó, nhất định sẽ dẫm lên vết xe đổ của nữ sinh.
"Tôi bắt đầu nhớ cánh tay robot của Quý Đào." Phó Kỳ Đường ngẩn đầu thì thầm nói.
Nơi này có thể có hơn chục nghìn cuốn sách, mà họ cần tìm gia phả của gia tộc Homer và các bức thư hoặc bản thảo liên quan đến nội dung phó bản. Độ khó này chỉ ít hơn mò kim đáy biển một chút.
Cung Tử Quận từ trong góc lôi ra một cái ghế sô pha đầy bụi, không để ý chút nào ngồi xuống, còn vỗ vỗ tay vịn của ghế sô pha, nói với Phó Kỳ Đường: "Ngồi đi."
"Đừng ngồi nữa, đứng lên làm việc đi!" Phó Kỳ Đường trừng anh.
Lượng công việc lớn như vậy còn dám mò cá, thực sự là muốn ăn đòn.
Sau khi hai người thân nhau, lá gan của Phó Kỳ Đường từ từ lớn lên, cậu nghĩ vậy và tự nhiên cậu cũng làm vậy, bước tới tiện tay xoa đầu Cung Tử Quận, làm cái đầu sói rối như tơ vò.
Tóc của Cung Tử Quận không dài, nhưng mà rất mềm mại.
Phó Kỳ Đường ngạc nhiên nhìn bàn tay của mình, nơi đó vẫn còn lưu lại cảm giác vừa rồi, "Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-truong-quay-phim-than-quai/1032901/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.