Edit:Linhlady
Tôi mượn lực lượng của các chấp pháp giả khác đánh chết Mạc Vân Quả, nhưng tôi không có làm cô ta hồn phi phách tán, chỉ đem cô ta đánh vào vị diện cấp thấp.
Thật chất tôi muốn nhìn xem, Hiên Viên Tu có thể vì Mạc Vân Quả đánh vỡ những pháp tắc đó hay không.
Hiên Viên Tu sau khi biết Mạc Vân Quả chết, quả nhiên nổi cơn điên.
Tôi nhìn dáng vẻ phát cuồng của hắn, tôi chỉ muốn cười to, cười tới nổi chảy nư0c mắt.
Sau nhiều năm như vậy, cái loại chất lỏng kì quái này một lần nữa bài xuất ra khỏi cơ thể.
Nhưng mà, chug quy tôi xem nhẹ lực lượng của Hiên Viên Tu, hắn cường đại hơn tôi nhiều.
Tôi không muốn chết, tôi còn chưa tìm được Mộ Liên, không nghĩ cứ như vậy mà biến mất trong vũ trụ.
Cho nên toi thừa dịp hắn chiến đấu cùng chấp pháp giả khác, rút ra căn nguyên chi lực của vị diện cao đẳng.
Cuối cùng, tôi thành công đánh lén hắn, một chiêu đánh hắn tới vực sâu bắc ám.
Đến nỗi vì sao không đáng chết hắn, a......
Vì sao lại phải đánh chết hắn? Nếu như hắn chết rồi, sao có thể giống tôi trải qua cảm giác thống khổ tuyệt vọng đây? Tôi không cam lòng, cũng không muốn dễ dàng buông tha Hiên Viên Tu như vậy.
Nếu không phải lúc trước hắn ngăn cản tôi, tôi cũng sẽ không không biết bản thân đã truyền tống Mộ Liên tới nơi nào.
Sau đó, Thiên Khải tìm được rồi tôi, lúc ấy hắn ta đã sinh cơ tẫn tuyệt.
Tôi không muốn để ý tới hắn ta, nhưng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/3900702/chuong-904.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.