Nghiêm Khắc Liệt lắc lắc đầu, đem mớ suy nghĩ lung tung trong đầu văng ra ngoài, vẫn là lo ăn cơm đi, y nghĩ như vậy.
Mạc Vân Quả nhìn mọi người ăn ngấu nghiến, trong đầu lại đang nói chuyện với mọi người.trong phòng phát sóng trực tiếp.
“Các ngươi có muốn thứ gì ở thế giới này không? Có thể lấy đồ ăn tới đổi.”
“Ừm, ta không muốn thứ gì, nhưng mà ta có thể cung cấp đồ ăn ~”
“Hắc hắc, ta có thể cung cấp rất nhiều gạo, ai, ăn cũng ăn không hết.”
“Ta có thể cung cấp que cay a ha ha ha ha!”
“Phốc, que cay gì đó, không đủ no đi?”
“Ai nha, que cay thứ này, chỉ để ăn chơi mà thôi ~”
“Nói rất có đạo lý ( che mặt )”
“Ta có các loại củ cải rau xanh, ừm…… Ta ăn củ cải nhiều tới mức trong miệng cũng nhạt nhẽo theo rồi, ta xin hỏi các vị lão đại, có thịt gì để đổi với con thỏ tinh này hay không!”
“Hả? Con thỏ tinh còn ăn thịt sao?”
“Thịt thỏ có thể chứ? 23333333”
“Hừ hừ! Không cần khi dễ thỏ tinh chúng ta! Con thỏ tinh cũng là có thể ăn thịt được không! Bằng không ngươi cho rằng chúng ta vì sao phải cực cực khổ khổ tu luyện thành người! Cũng không phải là vì ăn thịt sao!”
“Phốc! Cái lý do này thật là lợi hại!”
“Ha ha ha ha! Vì ăn thịt liền tu luyện thành người! Tha thứ cho ta đột nhiên muốn cười……”
Mạc Vân Quả:……
Cô cũng không nghĩ tới, thì ra nguyên nhân con thỏ tinh tu luyện thành người thế nhưng là vì có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1010111/chuong-850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.