“Ây? Lời lầu trên nói cũng có khả năng nha!”
“Đúng vậy, có ai lại đi nói người mình gặp làn đầu tiên là ôn thần đâu?”
“Như vậy vấn đề tới đây, đó là con thỏ nhỏ này biết tiểu Quả Quả nhà ta từ khi nào?”
“Dù sao ta dám khẳng định, từ khi tiểu Quả Quả mở phát sóng trực tiếp tới nay, tuyệt đối không hề gặp qua con thỏ nhỏ này!”
“Ta cũng dám khẳng định! ╮(╯▽╰)╭”
“Tiểu Quả Quả, ngươi biết thỏ con này sao?”
“Đúng vậy đúng vậy! Ngươi biết sao? ( tò mò )”
Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, ở trong đầu nói: “Ừ, có biết.”
“Oa! Thật sự viết nó kìa?”
“Biết khi nào vậy?”
“Oa! Tò mò tò mò! Nơi này đến cuối cùng là có chuyện xưa gì vậy!”
“Ta cũng rất tò mò đó! Tiểu Quả Quả nói một chút được hông ~”
“Hắc hắc, để ta đoán xem, có phải tiểu Quả Quả nhà ngươi muốn ăn thỏ xiên cay, cho nên bắt con thỏ này định làm xiên ăn đúng không?”
“Phốc, một câu của lầu trên đã biết ngay là đồ tham ăn 2333333333”
Mạc Vân Quả:……
Cô thật sự không them đến mức làm ra tình huống đó đi?
“Ừm, đại khái thật lâu thật lâu trước kia, chúng ta từng có một đoạn gút mắt.” Rốt cuộc vị thỏ con Thiên Đạo này muốn chỗ tốt từ chỗ cô đã lâu, muốn không nhớ rõ cũng khó.
Thỏ Manh trên dưới ước lượng Mạc Vân Quả một phen, giống như đang xác định gì đó, bó từ gáy Nghiêm Khắc Liệt nhảy lên vai y.
Sau đó toàn bộ thân thỏ đứng thẳng lên, hai chân nhỏ nhắn chống lên eo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1010109/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.