Cảm giác nóng rực cộng thêm đau đớn này khiến y có chút thất thần, từ vị trí cổ truyền tới đau đớn kíƈɦ ŧɦíƈɦ thần kinh y.
Y há miệng hô hấp, trong đầu hiện lên vô số ý niệm.
Y nghĩ có phải do hôm nay do lúc bị trùng thú tập kích, nếu không vì sao lại cảm thấy đau đớn như vậy?
Nghiêm Khắc Liệt nỗ lực mở to hai mắt, y nghĩ, nếu cứ như vậy mà phải rời khỏi thế giới này, y nhất định phải nhìn thật kỹ thế giới này một chút.
Chỉ là, y không cam lòng, không cam lòng cứ như vậy rời đi khỏi thế giới này.
Y thật vất vả mới sống đến bây giờ, như thế nào có thể cho phép mình cứ như vậy rời đi?
Nội tâm khát vọng phát ra một tia sinh cơ, y gầm nhẹ một tiếng, chỉ cảm thấy chỗ đau đớn kia trong nháy mắt giảm xuống.
Nghiêm Khắc Liệt sửng sốt, y sờ sờ cổ mình, không phát hiện cái gì dị thường.
Nhưng mà cả người đầy mồ hôi đang nhắc nhở y, tất cả mọi chuyện không phải ảo giác.
Nghiêm Khắc Liệt chớp chớp mắt, nhìn con thỏ nhỏ khoảng bằng bàn tay cách một một khoảng không xa, mà dáng vẻ con thỏ kia, nghiễm nhiên so với con theo y nuôi lúc trước giống nhau như đúc.
Nghiêm Khắc Liệt chớp chớp mắt, cho rằng mình xuất hiện ảo giác.
“Ngu ngốc!”
Giọng nói mềm mại vang lên bên tai y, Nghiêm Khắc Liệt nhìn trái nhìn phải, cũng không tìm được nơi phát ra âm thanh.
“Ngu ngốc! Ở trước mặt ngươi!”
Thỏ con nhảy nhảy, một bộ tức muốn hộc máu.
Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1010104/chuong-843.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.