Chương trước
Chương sau
Cách La Phu ở lại tinh cầu này, ở lại nơi có giao dịch lớn nhất tinh tế cũng là nơi đen tối nhất.
Mạc Vân Quả cũng ở lại tinh cầu này, nhưng cô cũng không chủ động ở cùng Cách La Phu.
Hai người làm như không biết đến sự tồn tại của đối phương, tự mình làm việc của mình.
Đương nhiên, đối với Mạc Vân Quả mà nói, cô thật sự không có việc gì đặc biệt để làm.
Sở dĩ lưu tại trên tinh cầu này, cũng đơn giản là vì nghiệm chứng suy đoán của cô mà thôi.
Đối với Cách La Phu ban ngày cùng ban đêm hoàn toàn bất đồng, cô đương nhiên nghĩ tới hai nhân cách.
Cũng không biết thời gian hai nhân cách xuất hiện có phải là nhất định hay không, hay là nói cách khác phải cần có kích thích mới xuất hiện?
Đương nhiên, đối với cái phỏng đoán này, Mạc Vân Quả cũng không phải xác định chính xác trăm phần trăm.
Cho nên cô giữ lại, vì muốn quan sát Cách La Phu một cách tốt nhất.
Cách La Phu không biết Mạc Vân Quả cũng giữ lại, cho dù biết, anh ta cũng hoàn toàn không quan tâm.
Cái duy nhất mà anh ta quan tâm đó là làm sao để kiếm càng nhiều tiền, sau đó kiếm càng nhiều tiền, trở thành đệ nhất nhà giàu số một tinh tế.
Cái ước mơ này nhìn qua đơn giản, nhưng lại không thể thực hiện.
Cách La Phu thuê một phòng ở, cách nơi giao dịch ngầm không xa
Ở trên tinh cầu này, ngoại trừ khu giao dịch ngầm, thực chất cũng có khu sinh hoạt bình thường.
Nhưng bởi vì có sự tồn tại của khu giao dịch ngầm, cho nên người tới nơi này người đều rất tạp.
Cách La Phu cũng không biết dùng biện pháp gì, để đánh vào bên trong khu giao dịch ngầm, trở thành một thành viên trong đó.
Khi Mạc Vân Quả phát hiện điểm này, anh ta đã làm trong khu giao dịch ngầm được ba ngày.
Ở chỗ này, gần như thứ gì đều có thể mua được, thậm chí là nhân loại.
Chỉ cần thứ ngươi không thể tưởng được, không có gì bọn họ không bán đấu giá.
Mạc Vân Quả sau khi biết Cách La Phu làm việc trong đó, đương nhiên cũng muốn vào xem.
Nhưng cô không có ý xông vào trong, mà lấy thân phận người đấu giá đi vào.
Cô có rất nhiều thứ tốt, đủ để điên đảo toàn bộ tinh tế, một khi đã như vậy, vì sao không lợi dụng cho tốt?
Hôm đó, Mạc Vân Quả dịch dung xong, sau đó khoác một chiếc áo gió đen đi vào nơi giao dịch ngầm.
Hơn nữa vừa hay đó là, người tiếp đãi Mạc Vân Quả lại là Cách La Phu.
Ngược lại với sự trầm mặc trước kia, lúc này Cách La Phu có vẻ đặc biệt sinh động.
Sau khi hỏi ra ý định khu đến đây của Mạc Vân Quả, anh ta trực tiếp đem Mạc Vân Quả vào trong phòng, thậm chí cũng không hỏi xem Mạc Vân Quả bán đấu giá cái gì.
Đối với biểu hiện như vậy của Cách La Phu, thật ra Mạc Vân Quả có vài phần hứng thú, chẳng lẽ anh ta không sợ đồ cô đưa ra bán đấu giá không đáng một đồng sao?
Phải biết rằng, cũng không phải tất cả đồ vật đều có thể đủ cấp bậc xứng tầm với nơi giao dịch ngầm này.
Sau khi mời Mạc Vân Quả vào phòng, Cách La Phu liền lui đi ra ngoài.
Đợi tầm một phút, từ bên ngoài đi vào tới một người, vừa thấy đã biết là quản sự nơi này.
Mạc Vân Quả không nói gì, nhưng người nọ lại mở lời trước.
“Không biết vị đại nhân này muốn bán đấu giá thứ gì?” Quản sự cười tủm tỉm, tuy rằng nhìn như ôn hòa, nhưng lại có vài phần khí thế, vừa thấy đã biết không phải người dễ lừa gạt.
Mạc Vân Quả cũng không hàm hồ, trực tiếp từ động phủ ra mấy cái bình sứ đặt ở trên bàn.
Mạc Vân Quả còn không có tới kịp tác dụng của đan dược, đã thấy quản sự si mê nhìn những cái bình sứ đó nói: “A ~ đúng là cổ phẩm mỹ lệ ~”
Hiển nhiên, quản sự cho rằng Mạc Vân Quả muốn bán đấu giá mấy cái bình này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.