Vĩnh viễn phiêu đãng ở trong vũ trụ, không cần hỏi bản thân bất cứ chuyện gì, không cần lo lắng nhiều thứ như vậy.
Nhưng mà, cô như vậy, vẫn là cô sao?
Cô dường như nghe thấy rất nhiều thanh âm, có vui sướng, có thống khổ, có bi thương, cũng có kinh hỉ.
Những ký ức biến mất nhanh chóng xuất hiện trước mặt cô, ở thời điểm cô còn chưa phản ứng lại, đã nhanh chóng biến mất.
Tất cả khôi phục lại nguyên dạng, tất cả đều biến thành trống rỗng.
“A……”
Mạc Vân Quả đột nhiên phát ra một tiếng cười khẽ, trong tiếng cười có sung sướng, có giải thoát, có thoải mái, cũng có bi thương.
Cô thật sự quên mất rất nhiều rất nhiều thứ, cô thậm chí đều sắp quên mất mình là ai, nhưng cô, lại nghĩ tới một ít đồ vật.
Những ký ức bị ép khô kia, sẽ được dùng một vật khác thay thế để phản hồi lại.
Thế giới này, vốn dĩ vật chất là ngang nhau.
Mạc Vân Quả giật giật ngón tay, một ngón, hai ngón, ba ngón……
Vô cử động tay phải, chậm rãi ngồi dậy, sau đó cô lại giật giật chân, chậm rãi đứng lên.
Cô đỡ tường, mồm to thở phì phò.
Một động tác như vậy, hiện giờ cô phải tốn rất nhiều sức lực mới có thể hoàn thành.
Không biết lại qua bao lâu, cô không hề chống tường, mà đứng thẳng thân thể.
Nếu có quân nhân ở đây mà nói, sẽ phát hiện, tư thế của Mạc Vân Quả lúc này, là tiêu chuẩn quân tư.
Mạc Vân Quả đầu tóc có chút hỗn độn, nhưng một chút cũng không có che khuất mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1010062/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.