Chương trước
Chương sau
Lúc này hai người đã tiến vào phía rừng Sương Mù, đây là địa điểm mà lân đầu tiên Mạc Vân Quả tới thế giới này.
Nhưng cũng không biết vì nguyên nhân gì, những thánh thú vốn có trong rừng Sương Mù cũng không xuất hiện.
Trung tâm rừng Sương Mù trung tâm cục kỳ an tĩnh, Mạc Vân Quả thậm chí còn có thể nghe được âm thanh gió thổi qua cây cỏ lay động.
Lấm tấm hổ cùng tiểu hồ ly cũng không tiến vào bên trong rừng Sương Mù, mà đi về lãnh địa cho riêng mình.
Dù sao hiện tại chúng nó chỉ kém một bước là có thể tiến vào cảnh giới thánh thú, đương nhiên muốn đi tìm một nơi tốt.
Đương nhiên, chúng nó không chịu thừa nhận chúng nó là bị Angus xua đuổi đi.
Angus mang theo Mạc Vân Quả tiến vào trung tâm sau đó đứng yên, y nhìn cô, cô cũng nhìn y.
Đột nhiên, không có bất luận kỳ dự liệu gì, Angus trực tiếp hướng Mạc Vân Quả công kích.
Lúc này Mạc Vân Quả mới khó khăn lắm tiến vào thiên giai, đối phương đã sớm không biết khi nào là thánh giai, đương nhiên là rơi vào thế hạ phong.
Cũng may, Mạc Vân Quả phản ứng cực nhanh, nhanh chóng né tránh công kích, tự tại một tấm chắn bảo vệ cho mình.
Cô hơi hơi nhíu mày, khi cô hơi hế miệng muốn nói cái gì đó, Angus công kích lại nhanh chóng hướng về phía cô.
Giờ khắc này, Mạc Vân Quả còn không rõ ý gì thì cô đúng là kẻ ngốc.
Angus rõ ràng muốn cùng cô đánh một trận, vẫn là dùng toàn lực đánh một trận.
Mạc Vân Quả ngưng thần, nghiêm túc lại.
Angus không hổ là thánh giai, mỗi một lần công kích đều đánh thẳng vào nhược điểm của cô, mạnh mẽ không chút lưu tình nào.
Mạc Vân Quả cố hết sức chống đỡ, nhưng dù vậy, cô vẫn cố gắng kiên trì.
Angus đứng ở nơi đó, không cần bất kỳ ngâm xướng gì, chỉ nhẹ nhàng giơ tay phất tay, đã có thể đem Mạc Vân Quả vây đầy đất.
Đây là lực lượng thánh giai, không chút sức lực chống cự thực lực thánh giai.
Mạc Vân Quả ánh mắt lóe lóe, quyết định không dùng ma pháp truyền thống.
Trong khoảng thời gian một năm này, cô đã từng muốn đem ma pháp cùng công pháp tu chân kết hợp lại với nhau.
Căn nguyên vạn vật, tất cả lược lượng trên thế gian đều có một điểm tương đồng nào đó.
Cô nghiên cứu đã hơn một năm, gần đây cũng tìm ra điểm đột phá, nhưng còn không có thực tiễn, có lẽ cơ hội này vừa lúc.
Mạc Vân Quả nghi như vậy, không hề trốn tránh, mà trực tiếp công kích.
Một cơn gió quỷ dị xuyên qua tầng tầng lá chắn, hướng thẳng về phía Angus.
Angus dường như cũng không nhận thấy được, y sửng sốt, trận gió kia lập tức đem mặt nạ cắt thành hai nửa.
Khuôn mặt Angus lập tức bại lộ ở trong không khí, trái ngược với vẻ tuyệt mý tái nhợt trong ảo cảnh, gương mặt hiện tại của y, che kín bởi vết thương.
Những vết thương đó cực kỳ dữ tợn, khiến người khác không thể nào thấy được gương mặt chân thật dưới những vết thương kia.
“Nắm thảo?”
“Angus khi nào bị thương?”
“Khuôn mặt này là như thế nào đây quăng ngã!”
“( kinh hách ) Angus vậy mà hủy dung?!”
“Hu hu hu, có chút hơi sợ ( che miệng nhỏ )”
“Angus thật đáng thương, thật muốn ôm ôm (づ??????)づ”
“Angus……”
Mạc Vân Quả vô tâm xem các loại bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, bởi vì Angus tiếp theo công kích về phía cô.
Hơn nữa lúc này công kích so với lúc trước rõ ràng mạnh mẽ hơn, hơn nữa còn hàn chứa có sát khí.
Sát khí kia như hóa thành thực chất khiến Mạc Vân Quả ngẩn ra, sau đó nhanh chóng ứng phó.
Trong lúc đó, phạm vi hai người chiến đấu càng lan rộng, không đến một lát, trong phạm vi mười dặm*, không có một tia sinh khí.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.