“Có thể.” Angus đột nhiên nhếch miệng cười nói, nước mắt vẫn như cũ từ khóe mắt y lăn xuống, nhưng mà y cười đến thật vui vẻ, thật quỷ dị.
Mạc Vân Quả:……
Ngươi vĩnh viễn cũng không gọi được một người giả bộ ngủ. Mạc Vân Quả biết, Angus tính toán lừa mình dối người.
“Tôi nhớ rõ cô đã nói, đánh vỡ ảo cảnh không bằng khống chế nó.” Angus nhàn nhạt lên tiếng, nếu không phải nước mắt trên mặt vẫn như cũ không có dấu hiệu ngừng lại, có lẽ cô sẽ run y bình tĩnh như vậy.
“Tôi sẽ không đánh vỡ nó.” Angus nhìn thoáng qua cô gái, khóe miệng gợi lên một nụ cười ấm áp, “Cũng không nghĩ khống chế nó.”
Mạc Vân Quả:……
“Tôi không muốn trở về, nơi này khá tốt.” Tươi cười trên mặt y thật là chua xót.
“Ở lâu trong ảo cảnh, anh sẽ chết.” Mạc Vân Quả vẫn như cũ trần thuật lại sự thật.
“Tôi biết.” Angus nhàn nhạt nói, “Ngưng mà, sóng và chết cũng đâu giới hạn tại nơi này đâu."
“Có người đang tồn tại, nhưng thật ra hắn đã chết. Có khi đã chết, nhưng thực chất hắn vẫn cứ tồn tại.”
“Tôi sống ở thế giới kia, đã như cái xác không hồn. Nhưng mà ở thế giới này, tôi đã sớm không tồn tại, nhưng tôi vẫn tồn tại, cô hiểu không? Cô hiểu không?”
Nói xong lời cuối cùng, cảm xúc của Angus rõ ràng mất khống chế.
Thiết Tư Đặc nhìn đến nơi này, lau nước mắt của mình, vội vàng phòng phát sóng trực tiếp nói: “Tiểu Quả Quả, cầu ngươi, đừng để hắn ở chỗ này!”
Mạc Vân Quả hiển nhiên thấy được những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1010046/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.