Chương trước
Chương sau
Angus vẫn luôn nhìn chăm chú vào thao tác của Mạc Vân Quả, khi Mạc Vân Quả đặt con gà lông bảy màu lên nướng, y đột nhiên mở miệng nói: “Cô không rửa sạch nội tạng.”
Tay Mạc Vân Quả khựng lại, sau đó dùng khuôn mặt lạnh lẽo, cực kỳ bình tĩnh tự nhiên nói: “Nội tạng ăn rất ngon.”
“À.” Angus nói, “Cô ăn.”
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả không nói gì, cứ như vậy nướng.
Thời gian từng giây từng phút trôi đi, trong không khí bắt đầu phiêu đãng mùi hương, dụ dỗ khứu giác mọi người.
Angus đôi mắt sâu thẳm, y ngồi xuống đối diện Mạc Vân Quả, ánh mắt nhìn chăm chú vào con gà lông bảy màu.
Mạc Vân Quả quay cuồng, nhìn dáng vẻ mười phần thuần thục.
Thời gian tiếp tục trôi đi, Angus nhìn thoáng qua con gà có vẻ đã chín nói: “Còn chưa chín sao?”
“Nội tạng chưa chín.” Mạc Vân Quả nhàn nhạt nói.
“À.” Angus quyết định tiếp tục chờ, y nhìn gà nướng, ánh mắt chớp đều không chớp một cái.
Sau đó, trong không khí mùi hương dần dần tiêu tán, ngược lại phiêu đãng một cổ mùi khét, màu vàng vốn có của gà nướng đã biến thành màu đen.
Angus:?
Y không phải vừa thấy thần một cái thôi sao? Vì sao gà nướng thơm ngài ngạt đã không còn? Một đống đen thui trước mắt là cái quỷ gì?
“Chín.” Mạc Vân Quả đem gà nướng phóng tới trước mặt Angus.
Angus:……
Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp:……
“Ăn.” Mạc Vân Quả chỉ vào gà nướng đen đen nói.
Angus không biết từ nơi nào lấy ra một cái bánh nướng, sau đó yên lặng ăn, nhìn cũng không thèm nhìn con gà nướng cháy kia một cái nào.
Mạc Vân Quả thấy Angus không ăn, đem gà nướng lấy lại, dùng ma pháp hệ kim cắt da bên ngoài, lộ ra nội tạng bên trong.
Tuy rằng bên ngoài một mảnh cháy đen, nhưng bên trong nội tạng lại cực tốt, lộ ra ngùi hương độc đáo.
Angus bởi vì mùi hương này lại nhìn thoáng qua gà nướng, phát hiện nó vẫn là một đống màu đen, quay mặt đi, không thèm nhìn nó.
Mạc Vân Quả cũng mặc kệ cái đó, lo ăn xong một ít nội tạng, mùi vị, cũng không tệ lắm.
Một bữa cơm cứ như vậy đi qua, lúc sau Angus lại dạy một ít ma pháp cơ bản.
Mạc Vân Quả học thật mau, hơn nữa thường thường còn có thể phát triển ra mặt phương thức tấn công khác.
Nói đến cùng, căn nguyên vạn vật, Mạc Vân Quả từng học ở giới Tu Chân một ít đồ vật, lại có tri thức ở các thế giới khác trải chăn, cho nên ma pháp này đối với cô mà nói, không tính là khó.
Angus đối với tiến độ học tập của Mạc Vân Quả thật vừa lòng, y nghĩ, không bao lâu nữa Mạc Vân Quả có thể xuất sư.
Nhưng cũng không biết, y lại rời khỏi cô, đi chết một lần nữa?
Mạc Vân Quả không hề hay biết Angus còn muốn chết chuyên tâm nghiên cứu trứ ma pháp, thoáng một cái, thời gian đã trôi qua nửa tháng.
Trong khoảng phân nửa tháng này, Angus cùng cô đã đi tới địa phương tương đối sâu trong rừng Sương Mù.
Ở chỗ này, các loại nhuyễn thú hung mãnh tùy thời đều có khả năng xuất hiện, Mạc Vân Quả luôn phải đề cao cảnh giác mới có thể an ổn vượt qua.
Còn về Angus, đâm nhuyễn thú kia không tạo thành ảnh hưởng gì với y.
Ngắn ngủn nửa tháng, Mạc Vân Quả đã tấn chức tới huyền giai, ở toàn bộ đại lục này, tuyệt đối là tồn tại thiên tài.
Phải biết rằng có một vài ma pháp sư, cả cuộc đời đều không vượt qua được hoàng giai.
Ngày tháng trôi qua cứ yên bình lại kích thích như vậy, tất cả nhìn qua thật bình tĩnh, nhưng chuyện ngoài ý muốn luôn luôn không theo lẽ thường mà xuất hiện……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.