Chương trước
Chương sau
“Hệ thống lần này có chút hố, rõ ràng Angus là toàn hệ! Vì sao hệ thống lại nói là lôi hệ?”
“Các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Vì sao hệ thống lại làm lỗi tư liệu, sao thần hào đại đại lại biết được?”
“Cho nên,ý tứ của đại hào đại đại thật đúng là chính là để tiểu Quả Quả đi theo Angus học tập ma pháp?”
“Chẳng lẽ không phải sao? ( mặt doge )”
“Hiện tại xem ra, 99% là đúng!”
“A a a a a! Thổ lộ với thần hào đại đại!”
“Thần hào đại đại ngưu bức nhất! So với hệ thống không đáng tin cậy ngưu bức hơn nhiều!”
“Vì thần hào đại đại điên cuồng đánh call!!!”
Phòng phát sóng trực tiếp liên tiên spam câu “Vì thần hào đại đại điên cuồng đánh call!”, Mạc Vân Quả xem đầu có chút choáng váng.
Cho nên, đánh call lại là cái gì? Đây òa từ mới thông hành gần đây sao?
Angus chậm rãi mở mắt, cả người y đã khôi phục bình thường, y ngồi ở chỗ kia, cả người lạnh băng, một chút dáng vẻ con người đều không có.
“Rời giường, tôi dạy cho cô ma pháp.” Angus nói xong câu đó lúc sau trong nháy mắt lại biến mất không thấy.
Mạc Vân Quả nuốt xuống một búng máu cuối cùng, lúc này mới chậm rãi xuống giường đứng lên.
Chân cô có chút tê, phải đung tay xoa một chút mới tốt.
Mạc Vân Quả rửa mặt xong, lúc sau, Angus lập tức lại xuất hiện ở trước mặt cô, lạnh băng nói: “Đi thôi.”
Mạc Vân Quả cùng Angus đi xuống lầu, trả phòng.
Mà ngay lúc này, khách sạn xuất hiện một trận xôn xao.
Mạc Vân Quả giương mắt nhìn qua, đã thấy sự tồn tại của Mã Tư, bên người của cậu, còn có một cô bé quần áo hoa lệ, cô bé kia, đúng là em gái của cậu —— Mã Nặc.
Bên cạnh cô bé kia còn có một người đàn ông mạc quần áo hoa lệ, trên mặt cậu tràn đầy ý cười, mặt mày ẩn hiện tia cao cao tại thượng.
Mã Tư hai tay khoanh trước ngực, trước mặt cậu ho to gọi nhỏ với chủ quản của quán, trên mặt vênh váo tự đắc bộ dáng làm người nhìn không khỏi sinh ghét.
“Tên Mã Tu này thật kiêu ngạo, còn không phải do em gái hắn được một ma pháp sư thiên cực thu là đồ đệ sao? Túm cái gì mà túm!”
“Hắc! Lời này cậu cũng không nên nói bậy, để tên Mã Tư nhỏ mọn kia nghe thấy, hắn nhất định không nuốt trôi được lời này.”
“Mẹ.! Còn không để người ta nói? Ta phi! Chó cậy chủ!”
“Ai, không có biện pháp, ai bảo Mã Nặc có linh căn đâu, còn may mắn như vậy.”
“Ai, các ngươi không biết đi? Trước kia Mã Nặc căn bản không kiểm tra đo lười ra linh căn, lúc này không phải ở Vinh An tổ chức đấu giá sao? Sau đó Mã Tư không biết từ nơi nào biết được vụ đại nhân này, hắn ôm em gái la khóc nói có linh căn, kết quả vị đại nhân này một lần kiểm tra đo lường, hắc! Thật là có linh căn, nghe nói tư chất còn cực kỳ tốt, sau đó thuận thế thu làm đệ tử.”
“Cũng mất công Mã Nặc này có linh căn, nếu không nhất định Mã Tư sẽ bị đánh chết.”
“Ai, trước kia còn cảm thấy Mã Tư cũng tạm, hiện tại, à…… Chó cậy chủ!”
“Tôi còn nghe nói, vị đại nhân này còn cho Mã Nặc ăn gì đó, mới khiến Mã Nặc tỉnh lại.”
…………
Khách sạn có không ít người, bọn họ tinh tế sách sách nói chuyện thanh âm truyền tới lỗ tai Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Mã Nặc, sắc mặt cô ta vẫn tái nhợt như cũ, dáng người gầy yếu đáng sợ, nhưng là biểu tình trên mặt lại mang theo kiêu căng không hợp tuổi.
Khi cô ta nhìn về phía đám người kia, kiêu căng hờ hững, cảm giác xa cách cao cao tại thượng giống hệt như người đàn ông bên cạnh.
Ánh mắt cô ta ngẫu nhiên liếc về phía đám người kia, ánh mắt giống như muốn nói “Ngươi xem đám người kia, giống như một đám cẩu”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.