Chương trước
Chương sau
"Không có việc gì." Người đàn ông đeo mặt nạ trước sau đều nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả, trạng thái kia kết hợp cùng lời nói của y nghe qua không có bao nhiêu phần đáng tin vậy.
Mạc Vân Quả:......
"À." Mạc Vân Quả từ trước đến nay đều không phải người thích truy vấn đến cùng, nếu như người đàn ông mang mặt nạ đã nói như vậy, cô cũng không hỏi nguyên nhân.
Mà lúc này, hội đấu giá điên cuồng dưới kia cũng đã kết thúc.
Cách Liệt gõ cửa tiến vào, dường như hắn không hề nhìn thấy người đàn ông mang mặt nạ, lập tức đi đến trước mặt Mạc Vân Quả, cung kính nâng lên một cái rương nhỏ.
"Đại nhân, nơi này có 1000 vạn đồng vàng." Một đồng vàng tương đương 1000 đồng bạc, ở đây có một ngàn vạn đồng vàng thật sự xem như rất nhiều.
Mạc Vân Quả gật đầu, tiếp nhận tiền, đứng lên chuẩn bị rời đi.
"Đại nhân!" Cách Liệt lập tức ngăn trở Mạc Vân Quả.
"Hả?"
"Đại nhân, nếu còn có thần dược, nhà đấu giá chúng tôi thu tất!" Cách Liệt nói cực kỳ chắc chắn, sau hội đấu giá lần này, địa vị của hắn được nâng lên không ít.
"Ừm." Mạc Vân Quả nhẹ gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
Cách Liệt sờ sờ đầu, lần này chắc hẳn không lưu lại ấn tượng không tốt với đại nhân đi?
Mạc Vân Quả sau khi rời khỏi nhà đấu giá thì về nơi mình ở, tinh thạch giám định cô hỏi Cách Liệt mua, chẳng qua hắn không thu tiền cô mà thôi.
Mạc Vân Quả trở lại phòng, đóng cửa phòng cùng cửa sổ, đem tinh thạch giám định đặt lên bàn.
Sau đó cô đặt tay lên, trên tinh thạch bay lên vài màu sắc, đồng thời quang mang bắn ra bốn phía.
"Toàn hệ." Giọng nói trầm thấp nghẹn ngào vang lên.
Mạc Vân Quả giương mắt nhìn lên, người đàn ông mang mặt nạ không biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt cô.
Mạc Vân Quả thả tay xuống, thu hồi đá giám định.
Người đàn ông mang mặt nạ vẫn nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả, giống như nhìn thế nào cũng không đủ.
Đôi mắt hoàng kim rực rỡ như vậy, trong ánh sáng mỏng manh của căn phòng này có vẻ không bình thường.
Mạc Vân Quả rũ lông mi xuống, không nói gì.
Người đàn ông mang mặt nạ cực có kiên nhẫn, sau khi nố xong câu kia, y lại trầm mặc như cũ.
"Hả? Lại tiếp tục chơi trò ai là người gỗ sao?"
"Sợ nhất không khí đột nhiên an tĩnh ~"
"Cho nên, người đàn ông mang mặt nạ đến đây lúc nào? Ta cư nhiên cũng không biết!"
"Ta cũng không biết 2333333333"
"Nhưng mà tiểu Quả Quả nhà ta thế mà lại là ma pháp sư toàn hệ ~ quả nhiên tuyệt vời ~"
"Đây không phải là chuyện trong dự kiến soa? 23333333333"
"Đúng vậy, người bố trí nhiệm vụ bị mù sao?"
"Nhưng mà...... Nhiệm vụ lần này không phải thần hào bố trí sao? Thần hào làm sao lại biết tiểu Quả Quả có thể học ma pháp toàn hệ?"
"( lâm vào trầm tư )"
"Hắc! Ngươi đã nói là thần hào, thần hào cái gì không biết?"
Mạc Vân Quả:...... Nói rất có đạo lý, ta thế nhưng không có cách nào phản bác.
Mạc Vân Quả cũng đủ có kiên nhẫn, nếu vô dụng cô còn có thể cùng đám người trong phòng phát sóng trực tiếp nói chuyện phiếm.
Cứ như vậy, hai người ai đều không mở miệng nói chuyện trước.
Thời gian từng giây từng phút trôi đi, một canh giờ qua, hai cái canh giờ qua.
Lúc này đã đêm khuya, gió lạnh từ khe hở cửa sổ cửa thổi vào, khiến người khác rùng mình một cái.
Mạc Vân Quả sờ sờ cổ tay của mình, đột nhiên cảm thấy hơi lạnh.
Người đàn ông đeo mặt nạ nhìn thấy động tác này của Mạc Vân Quả, con ngươi hoàng kim lóe lóe, cái gì không nói, tiếp theo nháy mắt, thân ảnh y liền biến mất trong căn phòng.
Toàn bộ phòng một mảnh quạnh quẽ, thật giống như y chưa từng tới đây.
Mạc Vân Quả nhìn thấy người đàn ông đeo mặt nạ đột nhiên biến mất, đồng tử hơi co lại, thuấn di! Ma pháp không gian!
Người có ma pháp không gian có thể thuấn di như vậy, nhất định đã là ma pháp sư địa cấp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.