Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả “Ừ” một tiếng, cũng không nói thêm cái gì, bởi vì toàn bộ lực chú ý của cô đều nằm trên chiếc nhẫn, ở dưới ánh đèn, cô thấy một cái vết nứt, rất nhỏ nứt cực nhỏ, nhưng lại hướng đến một chân tướng……
Mạc Vân Quả đem ngọc ban chỉ buông xuống, trịnh trọng nói: “Hiện tại tôi có chứng cứ xác nhận suy luận vừa rồi của mình.”
Trần Kha nhướng mày, thấp giọng hỏi nói: “Chứng cứ?”
Mạc Vân Quả gật gật đầu, sau đó tay lấy dùng sức, chỉ thấy chiếc nhẫn kia trong chốc láy vỡ nát
Trần Kha:……Σ(°△°|||)
Tốt…… Sức lực thật lớn! Không! Trọng điểm không phải cái này!
Cô gái nhỏ này tại sao lại bón nát vật chứng a a a a!
Trần Kha trong lòng có chút phát điên, nhưng bên ngoài vẫn là khuôn mặt than kia.
Mạc Vân Quả chậm rãi mở tay ra, ở trong lớp bột phấn, có thứ gì sáng lấp lánh hiện lên.
Trần Kha tâm cả kinh, anh ta thổi thổi bột phấn trong lòng bàn tay Mạc Vân Quả.
Chỉ thấy trong lòng bàn tay Mạc Vân Quả an an ổn ổn nằm một chiếc nhẫn kim cương, đúng vậy, nhẫn kim cương, kích cỡ còn có chút lớn, tản ra ánh sáng lấp lánh.
“Nếu không phải có lý do không thể nói, vì sao Trương Võ lại mang nhẫn kim cương khảm vào trong ngọc?” Mạc Vân Quả nhìn Trần Kha hỏi.
Đúng vậy, nếu không phải cố tình, như thế nào sẽ có chuyện như vậy đâu?
Xem ra, nạn nhân còn có chuyện xưa bọn họ không biết.
Mạc Vân Quả đem nhẫn bỏ vào túi bỏ vật chứng, sau đó ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009965/chuong-686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.