Edit: Linhlady
Hiện giờ, chỉ còn lại một mục tiêu nhiệm vụ mà thôi.
Mạc Vân Quả trong lòng cao hứng, bên ngoài vẫn là vẻ mặt không biểu cảm kia.
Mạc Dung nằm ở nơi đó một hồi lâu mới đứng dậy, đứng dậy xong cậu ta cười nhẹ một tiếng, thấp giọng nói: “Xem ra, là tối tự tìm mất mặt.”
Mạc Dung ngẩng đầu nhìn Mạc Vân Quả, người kia đứng ở nơi đó, giống như chuyện gì cũng không xảy ra, vô tội như thế, thuần tịnh như thế.
Cậu ta cười, nhợt nhạt cười, khóe môi cong thành biên độ lớn nhất, người xung quanh đều bị nụ cười của cậu ta mê hoặc.
Đây là nụ cười nông cạn cỡ nào, lại làm cho bọn họ trầm mê.
Phong Kỳ không hiểu vì sao Mạc Dung lại nói như vậy, y ngơ ngác nhìn cậu ta, không biết suy nghĩ cái gì.
Mạc Dung đi đến trước mặt Mạc Vân Quả, cúi xuống thấp nói: “Hiện tại, che còn Tần Sĩ thôi sao?”
Mạc Vân Quả đồng tử hơi co lại, người này thế mà lại biết?!
Cô vẫn luôn cho rằng cậu ta biết cô muốn làm cái gì, lại không có nghĩ đến ngay cả mục tiêu nhiệm vụ của cô cậu ta cũng biết rõ ràng.
Mạc Dung dường như rất vừa lòng với phản ứng của Mạc Vân Quả, cậu ta một tay nắm cổ tay cô, kéo cô đi.
“Nơi này không phải chỗ tốt để nói chuyện.” Mạc Dung đúng lý hợp tình nói ra một câu.
Mạc Vân Quả nhìn chung quanh một vòng, không ít người ở chú ý bọn họ, nơi này, đúng là không phải nơi tốt để nói chuyện.
Mạc Dung lôi kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009950/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.