Edit: Linhlady
Động tác của Phong Kỳ cứng ngắc dừng ở nơi đó, cũng may y phản ứng nhanh, để chén canh gà xuống trước mặt mình, sau đó uống một ngụm.
Ừ…… Không hề bị lộ ( mới là lạ! )
Trong không khí hòa hoãn này lại mang một chút xấu hổ, sau khi Phong Kỳ uống một ngụm canh gà nói thong thả nói: “Thật ra cũng khá ngon.”
Mạc Vân Quả nhìn Phong Kỳ uống canh gà, gật gật đầu, sau đó cũng tự múc cho mình một bát canh gà uống.
“Đúng là uống khá ngon.” Mạc Vân Quả tán đồng nói một câu.
Phong Kỳ:……
Phong Kỳ cảm thấy, Mạc Vân Quả có chút kỳ quái, không phải nói không uống canh gà sao! Vì sao hiện tại lại uống vui vẻ như vậy?!
Phong Kỳ chỉ nghĩ do Mạc Vân Quả không muốn uống canh gà do y múc mà thôi.
Tưởng tượng đến đây, ngay lập tức Phong Kỳ lại không vui nổi.
Cô gái này, dựa vào cái gì lại không thích y?
Mạc Vân Quả đang uống canh gà hoàn toàn không biết Phong Kỳ đang nghĩ như vậy, ừm…… Cửa hàng này đồ ăn cũng khá ngon.
Phong Kỳ tuy rằng trong lòng đối với Mạc Vân Quả cũng không yêu thích bao nhiêu, nhưng vì ghen ghét với Lãnh Ngạo cho nên đối xử với cô cũng khá ôn nhu.
Y muốn dùng sự ôn nhu để giam cầm tù binh này, khiến cô yêu y thành si, sau đó y sẽ…… Vứt bỏ cô!
Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng kia, ngay lập tức trong lòng y cảm thấy sảng khoái.
Y nghĩ như vậy lại nố với Mạc Vân Quả: “Nếu em bị ủy khuất, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009946/chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.