Edit: Linhlady
Bạch Ngọc thích mỹ nhân, càng thích dạy dỗ bọn họ, đưa bọn họ từ một người có tự chủ thành một người chỉ quay quanh anh, đây là thế mạnh anh luôn tự hào.
Lãnh Ngạo biết Mạc Vân Quả không không phải là đứa con gái ngoan yêu mình kia, trước mắt thấy Bạch Ngọc cảm thấy hứng thú như thế, hắn cũng thuận nước giong thuyền theo.
Hắn để ý, chỉ là họ vật chất hoạt tính ở vỏ chuối trong tay Mạc Vân Quả mà thôi.
Nếu Bạch Ngọc thật sự đem Mạc Vân Quả dạy dỗ thành công, không phải có thể nắm trong tay vật chất hoạt tính kia sao?
Huống chi, Lãnh Ngạo tin tưởng rằng, cho dù cô không phải con gái ngoan của hắn, ở sâu trong nội tâm của Mạc Vân Quả người cô yêu nhất vẫn là hắn.
Hắn chỉ cần có cơ hội lần này, để Mạc Vân Quả sáng tỏ lòng mình nhận ra điểm này mà thôi.
Mà Bạch Ngọc, đúng là người tốt nhất được chọn.
Còn lý do Tập Bạo đồng ý lại càng đơn giản hơn, hắn ta chỉ muốn đánh nhau với Mạc Vân Quả một trận mà thôi, còn về cô gái này, hắn ta không có một chút hứng thú nào.
Cuối cùng, khi Bạch Ngọc thong thả ung dung mở cửa phòng Mạc Vân Quả ra, vẻ mặt mỉm cười nói với cô phải đi cùng anh, phản ứng của Mạc Vân Quả là:……
Bạch Ngọc sao với Mạc Vân Quả cao nửa cái đầu, bởi vì khoảng cách giữa hai người tương đối gần, Mạc Vân Quả chỉ cần ngẩng đầu thôi cũng có thể chạm cằm Bạch Ngọc.
Mạc Vân Quả lui về phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009931/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.