Edit: Linhlady
Mạc Dung nói xong câu kia, cửa thang máy vừa vặn mở ra.
Mạc Dung dẫn đầu đi ra ngoài, Mạc Vân Quả đi theo sau.
“1283???? ( mặt nghi hoặc )”
“Là tiếng lóng gì sao?”
“Nắm thảo! Nháy mắt cảm giác được chỉ số thông minh đã chịu vũ nhục!”
“Quả thật không thể nhẫn! Tuy rằng chỉ số thông minh của chúng ta không so đựic với người! Nhưng mà! Không cần phải khi dễ người ta như vậy chứ! Khóc chít chít……”
“Phốc, lầu trên tha thứ ta không phúc hậu cười.”
“Nói thật, làm một thiên tài, ta cũng không biết lời Mạc Dung nói có ý nghĩa gì?”
“Tiểu Quả Quả, ngươi biết không?”
“Đúng vậy đúng vậy! Tiểu Quả Quả, những lời Mạc Dung nói ám chủ cái gì?”
“Tò mò tò mò! Cầu giải đáp a quăng ngã! ( ruột gan cồn cào! )”
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp sôi nổi cầu giải đáp, bước chân dừng một chút, sau đó mới tiếp tục đi về phía trước.
Đồng thời, ở trong đầu cô nói chuyện với đám người trong phòng phát sóng trực tiếp: “Bắt đầu từ đường cái kia đi tới công ty, tổng cộng đi 1283 bước.”
“…… Này TM cũng có thể?!”
“Lợi hại!”
“Nắm thảo! Ngưu bức!”
“Đúng vậy, Mạc Dung nói là ý này sao?”
“Chẳng lẽ chỉ là đơn thuần muốn khoe ra hắn đếm rất chuẩn?”
“Không…… Không nên đi?”
“Tiểu Quả Quả, hắn ta có phải cò hãm.nghĩa khác muốn ám chỉ không?”
“Đung vậy đúng vậy! Mạc Dung không phải người thích khoe khoang, nếu nói là Lãnh Ngạo ta còn có chút tin tưởng đi.”
“Vậy cuối cùng ý của hắn là gì?”
“Cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009911/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.