Chương trước
Chương sau
Edit: Linhlady
“Ngươi biết?” Phản ứng của Tô Chi Cảnh nằm ngoài dự đoán của Mạc Vân Quả.
Như vậy xem ra, Tô Chi Cảnh cũng biết người còn lại là ai?
“Ừm, người kia là ai?” Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua phòng phát sóng trực tiếp, tất cả đang keu gào hắn nói.
Tô Chi Cảnh lắc đầu, giống như không muốn trả lời.
“Biết người kia với tình huống hiện tại của ngươi, cũng không phải chuyện tốt.” Tô Chi Cảnh nói như vậy.
Hiển nhiên, Tô Chi Cảnh thật sự biết người kia là ai, có khả năng hắn cũng đã từng tếu xúc với người đó.
Mạc Vân Quả lại không có tính toán từ bỏ, nàng ẩn ẩn có cảm giác, người kia có quan hệ rất lớn với nàng.
“Ta muốn biết.” Mạc Vân Quả nói, dáng vẻ không hề muốn thỏa hiệp.
Đôi mắt Mạc Vân Quả sáng long lanh, trong mắt tràn đầy kiên định.
Tô Chi Cảnh nhìn vào đôi mắt này, sáng ngời như vậy, kiên định như vậy, gióng như thật lâu trước kia, hắn cũng đã từng thấy đôi mắt này.
Hắn có chút mê mang, ngoại trừ lần ở nơi vô vọng, hắn còn gặp Mạc Vân Quả ở đâu nữa sao?
“Ngươi vì sao lại muốn biết người kia là ai?” Tô Chi Cảnh hỏi ngược lại, hắn muốn dùng cách thức này để tránh khỏi truy vấn của nàng.
Mạc Vân Quả lắc đầu, ánh sáng trong đôi mắt kia ảm đạm vài phần, nhưng sự kiên định lại không mất đi ít nào.

Nàng thanh âm không lớn không nhỏ nói: “Ta không biết.”
Tô Chi Cảnh khẽ cười một tiếng nói: “Không biết? Nào có chuyện không biết, chỉ có chuyện không muốn theo đuổi tới cùng mà thôi.”
Mạc Vân Quả:……
“Đột nhiên cảm thấy mình đang ở khóa học triết lý.”
“Tô Chi Cảnh đột nhiên trở nên thâm trầm như thế, hiểu chuyện như thế, bảo bảo tỏ vẻ có chút không quen……”
“Ai, vì sao Tô Chi Cảnh lại không chịu nói người kia là ai cho tiểu Quả Quả vậy?”
“Lầu trên ngươi quên mất rồi hả? Vừa rồi có người nói người kia là ai, bị hệ thống che chắn tên!”
“Hơn nữa! Các ngươi có phát hiện không! Người mới nói chuyện kia cũng không thấy đâu nữa!”
“( mặt hoảng sợ ) chẳng lẽ bị cấm ngôn? Ta quấn chặt chăn nhỏ! ( run bần bật )”
“Rất có thể có khả năng! Cho nên chúng ta vẫn là không cần tự phỏng đoán đi!”
“Hiện tại ta liền đem hy vọng gửi gắm trên người Tô Chi Cảnh mong hắn nói ra người kia!”
“Ta tỏ vẻ trầm mặc, lẳng lặng xem diễn……”
“Cùng xem diễn……”

Mạc Vân Quả nhìn đến phòng phát sóng trực tiếp nói, lại quét một lần người nói chuyện, vừa rồi cái kia ID chính xác không còn xuất hiện.
Như vậy người còn lại là ai, sao lại tới nổi khiến hệ thống phải che tên lại?
Tò mò trong lòng Mạc Vân Quả càng ngày càng lớn, hơn nữa cảm giác này càng ngày càng nhiều hơn.
Cái người thần bí kia, nhất định có quan hệ với nàng!
Hơn nữa, còn không chỉ là quan hệ đơn giản!
Tô Chi Cảnh nhìn Mạc Vân Quả hơi hơi phát ngốc, ánh mắt lóe lóe, hắn rất nhanh đoán được cái gì đó, nói thẳng: “Đám người trong phòng phát sóng trực tiếp đang nói người kia?”
Mạc Vân Quả lắc đầu nói: “Không có.”
Tô Chi Cảnh cười nhạo một tiếng nói: “Cũng đúng, tên người kia chỉ sợ bị hệ thống che chắn đi? Chậc, ta cũng như quen thuộc với thủ đoạn này của hệ thống.”
“Ừ.” Mạc Vân Quả gật đầu, ánh mắt khi nhìn Tô Chi Cảnh càng lóe sáng hơn.
Người nam nhân này, nhất định biết cái gì đó!
“Thật ra ngươi muốn biết cũng có thể.” Tô Chi Cảnh cười tà tứ, khuôn mặt lúc trước còn đang suy sút trở nên tà mị.
“Hả?” Mạc Vân Quả tỏ ra nghi vấn.
Hắn để tay dưới cằm Mạc Vân Quả, nâng cằm nàng lên, tà mị cười.
“Trừ phi……”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.