Edit: Linhlady
Từ trình độ nào đó, có thể nói Tô Chi Cảnh xem như ngu ngốc.
Hắn cả đời tìm kiếm lực lượng, hiện giờ đã xem như đứng ở trên đỉnh thế giới.
Ở trong cuộc sồng của hắn, gần như không thiết phải quan tâm nhiều chuyện thế sự, càng đừng nói, quan tâm đến việc hoa hoa cỏ cỏ cần ánh mặt trời để phát triển.
Hắn đương nhiên cho rằng hắn cảm thấy tốt, như vậy đối với Mạc Vân Quả mà nói, đó là tốt.
Giống như hiện tại, hắn cảm thấy ánh mặt trời không thích hợp cho Mạc Vân Quả, cho nên đương nhiên hắn sẽ che khuất ánh nắng kia.
Mạc Vân Quả chỉ cảm thấy trên người có một trận âm lãnh, một chút cũng không có cảm giác ấm áp.
Mạc Vân Quả muốn nói với Tô Chi Cảnh đừng che ánh mặt trời của nàng, nhưng hiện tại, nàng lại không mở miệng được.
Hiện tại Tô Chi Cảnh hứng thú bừng bừng, cứ như vậy ôm Mạc Vân Quả đi tới đi lui.
Ngẫu nhiên còn sẽ cùng nàng nói hai ba câu, nội dung nói chuyện không có tý dinh dưỡng nào.
Tô Chi Cảnh đối đãi với Mạc Vân Quả cực kỳ yêu thích, cũng không biết bởi vì cảm giác cực kỳ quen thuộc kia, hay vì hắn cảm thấy cuộc sống này quá nhàm chán.
Phòng phát sóng trực tiếp mỗi ngày đều có thể thưởng thức tuyệt thế mũ nhan của Tô Chi Cảnh, thuận tiện phun tào nhiệm vụ của thế giới này.
Thời gian nhoáng lên lại qua đi một tháng, mười centimet đại Mạc Vân Quả vẫn như cũ không có lớn lên dấu hiệu.
Tô Chi Cảnh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009886/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.