Edit: Linhlady
“Vốn dĩ cho rằng mình sẽ nghe được một chuyện xưa thê thảm, nhưng mà đột nhiên không kịp phòng ngừa ăn một mồm cẩu lương!”
“Vốn dĩ cho rằng mình có thể nghe được một chuyện xưa kinh diễm tuyệt luân, nhưng mà đột nhiên không kịp phòng ngừa ăn một mồm cẩu lương!”
“Vốn dĩ cho rằng mình có thể chứng kiến một thế hệ đại thần quật khởi, nhưng mà đột nhiên không kịp phòng ngừa ăn một mồm cẩu lương!”
“Đột nhiên không kịp phòng ngừa ăn một mồn cẩu lương hệ liệt!”
“…… Các ngươi thật là đủ rồi 233333333333”
“Chẳng lẽ trọng điểm không nên là: Dựa! Đại thần quá hung tàn! Cư nhiên có thể mân mê ra loại đồ chơi này sao?”
“Oa! Hôm nay ta gieo một hạt giống, sau đó không lâu ta là có thể thu hoạch một cái tiểu tức phụ xem sao?”
“Này có đủ loại hay không! Cho ta một tá! Cảm ơn!”
“Đột nhiên hưng phấn!”
Mạc Vân Quả:……
Người trong phòng phát sóng trực tiếp đều không có chú ý đến trọng điểm, chẳng lẽ trọng điểm không phải nàng vì sao lại không được mầm sao?
Mạc Vân Quả âm thầm chọc chọc nghĩ, nghe vị ý tứ của người phi thăng người kia, hình như nàng phải cắn nuốt cảm xúc của Tô Chi Cảnh?
Nhưng mà, Tô Chi Cảnh có cảm xúc gì mà nuốt?
Trong khi Mạc Vân Quả đang nghĩ như vậy, đột nhiên nàng cảm thấy có gì đó đang hấp dẫn mình.
Nàng nỗ lực muốn đến nơi đó, muốn đến nơi đó.
Sau đó, nàng liền chui từ dưới đất lên……
Mạc Vân Quả:……
Sau khi nàng chui từ dưới đây lên, nàng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009881/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.