Edit: Linhlady
Trong phòng bệnh, Đường Nhất Hàng đang nói chuyện với Doãn Diễn Trạch.
“A……” Đường Nhất Hàng cười nhẹ một tiếng, cậu che môi mình lại, giống như gặp chuyện gì buồn cười.
Cậu nhìn người đàn ông nằm trên giường bệnh, nếu không phải, nếu không phải ngày hôm qua cậu đi tới nhà Doãn Diễn Trạch, giúp anh dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thuận tiện đi thư phòng chọn vài đồ anh yêu thích, cũng không biết được thì ra hai người có quen biêt.
Cậu cũng đã không biết, thì ra anh đối với cậu từ lâu, đã rễ tình đâm sâu.
Đường Nhất Hàng còn nhớ khi bản thân nhìn thấy mấy tấm hình kia, bản thân đã khiếp sợ như thế nào, nhưng mà sau đó chân tướng lại càng khiến cậu không bình tĩnh nổi.
Ma xui quỷ khiến thế nào cậu lại đi tới chỗ máy tính của Doãn Diễn Trạch, lại ma xui quỷ khiến thế nào lại nhập ngày sinh nhật của mình vào, máy tính mở được.
Trong máy tính, có ảnh chụp từ nhỏ đến lớn của cậu, có cả nhật ký của Doãn Diễn Trạch.
Từ ngày đầu tiên khi bọn họ quen biết, mỗi một ngày, đều được ghi chép lại.
Cũng một khắc, cậu đột nhiên cảm thấy trong đầu xuất hiện nhiều rất nhiều đồ vật.
Đường Nhất Hàng biết đó là phần ký ức mình đã mất đi, nhưng lại không hẳn như vậy.
Mặc cho ai đều không có nghĩ đến, Đường Nhất Hàng lại đột ngột nhớ lại mọi chuyện như thế.
Đường Nhất Hàng thức cả đêm suy nghĩ, cậu tự hỏi bản thân, cậu yêu Doãn Diễn Trạch?
Về đáp án, cậu không biết.
Cho nên sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009871/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.