Edit: Linhlady
Đường Nhất Hàng nhìn con đường trống rỗng, xoa xoa huyệt thái dương, đem cảm.giác mất mát vừa nãy ném sau đầu.
Cậu thở dài một hơi, đại khái biết Mạc Vân Quả hẳn đã đi khỏi đây.
Cậu quay về văn phòng của mình, về việc Phạm Tư Đặc đột nhiên tốt lên cậu cũng phải làm chút công tác mới được, không thể đem Mạc Vân Quả bại lộ ra ánh sáng được, còn có đường hoàn thần kỳ kia, thời gian tiếp theo, có lẽ hắn sẽ hơi bận đây……
Mà bên kia, Doãn Diễn Trạch thấy Mạc Vân Quả và Đường Nhất Hàng tách ra, cũng chủ động xuất hiện trước mặt cô.
Mạc Vân Quả nhìn thấy Doãn Diễn Trạch bước nhanh đến bên người anh, vỗ vỗ bờ vai, giống như đàn dạy dỗ đứa trẻ: “Ngoan, không cần chạy loạn.”
Doãn Diễn Trạch:……
Doãn Diễn Trạch tránh khỏi tay Mạc Vân Quả nói: “Tôi không phải trẻ con.”
Mạc Vân Quả nghiêng đầu, nhớ tới vừa trên đường cô cùng Đường Nhất Hàng đi tìm anh có gặp một tình huống.
Một người mẹ trẻ tuổi “Ngoan, không được chạy loạn.”
Sau đó bé nam cùng trả lời một câu y đúc Doãn Diễn Trạch.
Lúc ấy, người mẹ trẻ kia trả lời thế nào nhỉ?
Mạc Vân Quả vươn tay sờ sờ đầu anh nói: “Ừm, ngoan, anh không phải đứa trẻ, anh là đại hán tử, cho nên không cần chạy loạn.”
Doãn Diễn Trạch:…… Đột nhiên có ảo giác mình là một đứa bé…… Doãn Diễn Trạch đỡ trán, biết có nói với Mạc Vân Quả cũng là nói không thông.
Đã không cùng tần số, đương nhiên Doãn Diễn Trạch sẽ không phí lời nói thêm.
Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009864/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.