Edit: Linhlady
Đối với động tác của Mạc Vân Quả, Doãn Diễn Trạch cũng chỉ hơi hơi mỉm cười, không dò hỏi cũng không nói gì.
“Ầy? Doãn Diễn Trạch không thấy nóng sao?”
“( xem thường) vấn đề này không phải lần trước chúng ta thảo luận qua rồi à?”
“Ha ha ha! Lần trước ta không ở đây~”
“Ta phỏng đoán hẳn là do chân hắn khuyết tật, không muốn bị lộ ra, cho nên mới che đi?”
“( xem thường) cái thảm kia mỏng đi một chút có sao? Làm gì phải dùng cái dày vậy?”
“Chẳng lẽ hắn cảm thấy rất lạnh?”
“Đúng rồi! Lần trước chúng ta đàm luận ra kết quả đó là, chân của hắn từ nhỏ đã chịu thương tổn, làm cho đôi chân quanh năm cảm thấy lạnh lẽo, thế cho nên mố cần thảm giữ ấm chân.”
“Nói như vậy cũng có lý, nhưng cũng thật tiếc cho một đại mỹ nam~”
“( xem thường) tuy rằng chân không được, nhưng mà! Người ta là đại boss a ha ha ha ha ~”
“Đột nhiên cảm thấy lầu trên thật hưng phấn.”
“Hắc hắc, các ngươi nói, Doãn Diễn Trạch có phải vì đôi chân này mới trở thành boss vai ác không?”
“Hả? Nói như thế nào?”
“Các ngươi nghĩ mà xem, gia tộc nam nữ chủ chính là đầu sỏ gây tội là chân Doãn Diễn Trạch bị thương, như vậy việc khiến Doãn Diễn Trạch nhằm.vào hai người là hoàn toàn hợp lý!”
“Oa! Nói như vậy, cũng đúng!”
“Như vậy, mấu chốt để Doãn Diễn Trạch cải tà suy chính đó chữa lành đôi chân cho hắn?”
Mạc Vân Quả nhìn đến những lời này, đôi mắt càng sáng, nếu thật sự là như vậy, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009861/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.