Edit: Linhlady
“Nữ nhân kia chỉ sợ là sợ ta làm hại ngươi, cho nên mới để lại một cái dấu vết như vậy, ừm…… Nàng thật đối xử với ngươi rất tốt.” Tần Du nhàn nhạt nói, lúc ánh mắt đảo qua bả vai Mạc Vân Quả hơi lóe lóe.
“Ừ, nàng ấy rất sùng bái quốc sư.” Mạc Vân Quả hiếm khi nói một câu dài thay từ “Ừ”.
Tần Du nghe được lời này sửng sốt, sau đó trên dưới đánh giá Mạc Vân Quả nói: “Đừng nói, nàng căn bản không nhận ra ngươi, chẳng lẽ, ngươi ở trước mặt nàng tự khen chính mình?”
Mạc Vân Quả:……
“Ha ha ha ha! Vấn đề này hỏi quả thật tốt quá!”
“Tưởng tượng một chút, biểu cảm khi tiểu Quả Quả nhà ta tự khen bản thân, ừm…… Nhất định vô cùng xuất sắc!”
“Tiểu Quả Quả: Quốc sư đại nhân anh minh thần võ đa mưu túc trí lực lớn vô cùng ha ha ha ha ha ha!”
“Lầu trên tâm tư của tiểu Quả Quả nhà ta là để cho ngươi tấu hài đấy à~”
“Tấm tắc, nữ nhân này cũng có tài 2333333333”
“Ha ha ha! Cười chết ba ba!”
“Nhưng mà quả thật Tần Du rất lợi hại.”
“Cũng phải, cũng không nhìn xem nàng là nữ nhân ai coi trọng ( mặt kiêu ngạo)”
“…… Lầu trên cáu bẩn*!”
*Cáu bẩn: Dơ bẩn, bẩn thỉu
Phòng phát sóng trực tiếp sôi nổi khen ngợi vấn đề Tần Du hỏi ra, còn không phải sao, ngay cả tiểu Quả Quả cũng không biết trả lời như thế nào?
Nhưng mà trên thực tế, Mạc Vân Quả thật ra không cảm thấy có cái gì khó xử.Nàng suy nghĩ một chút nói: “Không có.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009835/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.