Edit: Linhlady
Mộ Dung Tuyệt nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Mạc Vân Quả, hắn thật sự nghĩ rằng nữ nhân có quan hệ với đại sư thiên hạ này.
Không biết vì sao, nội tâm hắn ẩn ẩn có một tia chờ mong.
Hắn thật sự đã lâu đã lâu không nhìn thấy nàng ấy……
Kỳ thật, Mộ Dung Tuyệt cũng nói dối Mạc Vân Quả một vài việc.
Năm mười lăm tuổi gặp nàng ấy là thật, địa điểm cũng là thật, chuyện phía sau cũng là thật, chỉ có chuyện cuối cùng, hắn tự ý thay đổi một ít.
Chân tướng chuyện kia là, ngày hôm đó hắn thẳng thắn với nàng ấy, nhưng lại bị người kia cự tuyệt.
Nàng ấy lấy sinh mệnh bản thân buộc hắn thề, không được chủ động tìm nàng, sau đó hắn liền bị nàng ấy mê choáng.
Ở thời điểm té xỉu, hắn cũng chính xác mơ một giấc mộng đẹp, ở trong mộng, hắn cùng nàng, tẫn hưởng cá nước thân mật……
Nhưng nà, khi tỉnh lại chỉ có một khu rừng trống rỗng, cùng bản thân hắn mang tâm trạng trống rỗng.
Hắn vẫn luôn tuân thủ ước định của hai người, chưa bao giờ chủ động đi tìm nàng ấy.
Chớp mắt, đã mười năm trôi qua.
Đối với chuyện Mạc Vân Quả muốn tìm kiếm nàng ấy, trong lòng Mộ Dung Tuyệt rối rắm, nhưng nhiều hơn, là vui sướng.
Lúc này, cũng không phải là hắn chủ động tìm nàng ấy!
Hắn à, là bị quốc sư đại nhân bức bách á!
Mộ Dung Tuyệt cảm thấy, giờ khắc này, hắn cảm thấy quốc sư quả thật quá anh minh thần võ!
Mộ Dung Tuyệt mang theo Mạc Vân Quả đi tới ngự thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009826/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.