Edit: Linhlady
Trước khi tới phòng bệnh Lăng Khanh An đã ăn rồi, nhưng khi nhìn dáng vẻ khi ăn của Mạc Vân Quả, đột nhiên hắn lại cảm thấy đói bụng……
Lăng Khanh An nuốt nuốt nước miếng, quay đầu đi không nhìn Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả cũng không để ý động tác nhỏ của Lăng Khanh An, cái cô để ý chính là các loại đồ ăn thơm ngào ngạt trong tay!
Lúc Mạc Vân Quả ăn xong, Lăng Khanh An mới xem như thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Ừm…… Cuối cùng không còn cảm giác đói bụng…… Mới là lạ!
Mạc Vân Quả cũng không muốn nằm ở bệnh viện lâu, sau khi ăn xong, cô sờ sờ bụng mình, sau đó nhìn Lăng Khanh An nói: “ Tôi khoẻ rồi, có thể xuất viện.”
Lăng Khanh An: Ha hả!
“Được hay không không phải do cô định đoạt.” Ngữ khí của Lăng Khanh An có chút không tốt, người này, thật đúng là ăn không còn một mảnh, cũng không biết để lại cho hắn một chút! Hừ ╭(╯^╰)╮
“À.” Mạc Vân Quả chỉ à một tiếng, cũng không có độc tác gì khác.
Lăng Khanh An vừa lòng gật đầu, sờ sờ đầu Mạc Vân Quả nói: “Tôi còn có việc, đi trước.”
“Ừ.”
Lăng Khanh An biết cô không thể nào nói chuyện nhẹ nhành, cũng không bắt buộc, hắn cầm lấy hộp đồ ăn, liền rời đi, ừm…… Hắn thật sự còn có việc, tỷ như hiện tại có nhu cầu cấp bách đi WC gì đó.
Lăng Khanh An cho rằng Mạc Vân Quả thật sự sẽ ngoan ngoãn ở bệnh viện, chờ đến khi cô thực sự khoẻ mạnh, hắn sẽ đón cô về nhà.
Nhưng mà khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009809/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.