Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả nhìn thấy mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp quan tâm, ở trong đầu nói với bọn họ: “Cái chuyện xưa kia, đến tột cùng muốn nói điều gì?”
“ Nói về tình yêu của một đôi nam nữ~”
“Cái gì mà câu chuyện tình yêu? Rõ ràng chính là chuyện bạch bạch được không!”
“Ai, tiểu Quả Quả ngươi còn nhỏ, không nên xem cái này.”
“Tiểu Quả Quả ngươi xem xong cái này có cảm thụ gì?”
“Kỳ thật văn viết vẫn khá tốt 2333333333”
Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, tiếp tục nói: “Logic ở đâu?”
“Tiểu Quả Quả ngươi thật khôi hài, loại văn này, nào có cái gì gọi là logic a 23333333333”
“Logic chính là ăn thịt a ăn thịt ~”
“Logic đại khái chính là ta yêu ngươi nhưng ta làm bộ không yêu ngươi ngươi yêu ta nhưng ngươi cũng làm bộ không yêu ta, sau đó chỉ có thể dùng bạch bạch biểu đạt tình yêu?”
“Lầu trên nói rất có đạo lý!”
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả ngáp một cái, xoay người, chậm rãi nhắm hai mắt lại, logic là cái gì? Có thể ăn sao?
Ngoài cửa, Lăng Khanh An gõ gõ cửa, không có người để ý đến hắn, hắn lại gõ gõ cửa, vẫn không có người để ý đến hắn.
Lăng Khanh An: Ha hả!
Lăng Khanh An nhớ tới dáng vẻ khi ăn cơm của Mạc Vân Quả, hơn nữa cơm nước xong cô đi vào phòng ngay, dễ dàng có thể đoán được Mạc Vân Quả đang làm những gì.
Lăng Lhanh An cảm thấy có chút buồn bực, những nam chính trong truyện tiểu. Hoàng. Văn gì đó, có đẹp bằng hắn sao? ADVERTISEMENT /
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009806/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.