Edit: Linhlady
Rất nhanh Mạc Vân Quả đã ăn no, đồ ăn trên bàn cũng bị tiêu diệt không ít.
Sau khi ăn xong, Mạc Vân Quả mới nhớ tới một vấn đề lớn —— không có tiền!
Vì thế, Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Lăng Khanh An, lại nhìn thoáng qua Bách Phỉ, sau khi đã xác định mục tiêu, cô quyết đoán lôi kéo ống tay áo của Bách Phỉ nói: “Cảm ơn.”
Bách Phỉ: Hả?
“ Tự nhiên sao lại nói cảm ơn?” Bách Phỉ cười tủm tỉm hỏi.
Mạc Vân Quả nghiêng đầu nói: “Cảm ơn cậu mời chúng tôi ăn cơm.”
Bách Phỉ: Hả? Tiểu khả ái cô lặp lại lần nữa!
Bữa cơm này, rõ ràng là Lăng Khanh An mời hắn ăn được không!
Đến Lăng Khanh An cũng giật giật khóe miệng, vẻ mặt bất đắc dĩ, chỉ là lời nói nhả ra, cùng biểu tình của hắn trái ngược hoàn toàn.
“Không cần phải nói cảm ơn, Bách Phỉ cũng rất vui vẻ khi mời chúng ta.”
Bách Phỉ:……
Bách Phỉ nhìn đồ ăn đầy bàn, trong lòng tính toán hết nhiêu tiền, tuy rằng anh không thiếu tiền, nhưng rõ ràng là Lăng Khanh An mời anh, vì sao còn muốn anh tính tiền a! Thật khó chịu!
Mạc Vân Quả cảm thấy, Bách Phỉ là một người tốt!
“Mẹ, ăn no rồi chúng ta đi thôi, chúng ta còn có việc đấy.” Lăng Khanh An nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Bách Phỉ giật giật khóe miệng, người con trai này, thật sự không tính toán đài thọ*, hu hu hu……
*Đài thọ: Chịu trách nhiệm chi trả các khoản chi phí.
“ Ừm.” Mạc Vân Quả tự giác đứng lên sau đó đi ra ngoài.Bách Phỉ thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009789/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.