Edit: Linhlady
Ánh mắt Mạc Vân Quả sáng lên, nghĩ lời này hẳn là Lăng Khanh An không nói dối, ngưng chờ thật lâu không có âm thanh nhắc nhở vang lên.
Suy nghĩ đầu tiên của Mạc Vân Quả đó là: Kẻ lừa đảo!
Suy nghĩ thứ hai của cô đó là: Thế mà lại ăn vụng!
Đương nhiên Lăng Khanh An không biết được suy nghĩ của Mạc Vân Quả, trên thực tế, mỗi buổi sáng thức dậy, hắn sẽ tự pha cho mình một ly yến mạch, vừa uống vừa thuận tiên xem tin tức trên mạng.
Hắn luôn luôn ăn rất ít, một ly yến mạch đó xem như là bữa sáng.
Nói ra câu nói kia, chỉ là theo bản năng muốn gạt người mà thôi, ừm……
Biểu tình của người mẹ tiện nghi kia của hắn rất có ý tứ.
Tuy rằng trên mặt Mạc Vân Quả vẫn như cũ biểu cảm lạnh lẽo, nhưng Lăng Khanh An lại nhìn ra chút ủy khuất.
Tuy rằng không biết Mạc Vân Quả vì sao lại ủy khuất, hắn buồn cười đu qua ngồi xuống, cầm lấy một cái bánh mì lên gặm.
Mạc Vân Quả:…… Ăn qua còn đoạt ăn của ta!
Mạc Vân Quả sâu sắc cảm thấy, Lăng Khanh An có độc!
Ăn xong bữa sáng lúc sau, dựa theo lẽ thường mà nói, làm một học sinh cao trung, về lý nên đi học.
Vì thế Lăng Khanh An liền thuận thế nói: “Con đi học.”
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Lăng Khanh An vừa đứng dậy, nhẹ giọng nói: “Hôm nay thứ bảy, trường học không học.”
Lăng Khanh An:……
Lăng Khanh An trăm triệu lần không nghĩ tới, hắn thế mà lại xem nhẹ điểm này!Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009784/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.