Lúc này trong phòng Khúc Viêm.
Khúc Viêm ngồi ở trên giường, trong đầu lại hồi tưởng lại cuộc đối thoại của hắn và người đàn ông kia.
Khúc Viêm cũng không thể nào nghĩ tới, lúc trước tiểu Quả Quả khi thoái ly khỏi vị diện kia, giọt nước mắt lưu lại, lại trở thành điểm mấu chốt.
Nhớ trước đây, khi hắn đem kia giọt lệ nuốt vào trong bụng, chính hắn cũng không nghĩ tới chuyện này.
Cũng may, chỉ khi cảm xúc của hắn dao động mãnh liệt, tiểu Quả Quả mới có thể cảm nhận được.
Nếu không, hắn cũng không biết nên làm cái gì bây giờ……
Khúc Viêm đỡ cái trán, trong mắt chớp động tia sáng, không biết suy nghĩ cái gì.
Đêm nay, nhất định có không ít người ngủ không yên, mọi chuyện phát triển, giống như đã thoát khỏi khống chế của một số người.
Ngược lại chỉ có Mạc Vân Quả ngủ đến ngon giấc, những chuyện kia một chút cũng không phiền nhiễu tới cô.
Ngày thứ hai, hai người giống như không xảy ra chuyện gì, ăn uống sinh hoạt bình thường.
Ừm…… Đương nhiên, màu cà vạt của Khúc Viêm vẫn như cũ chiếu theo màu váy của Mạc Vân Quả mà phối hợp.
Đám người trong phòng phát sóng trực tiếp người đối với những nghi vấn chưa kịp giải quyết kia cùng với lòng hiếu kì cũng phai nhạt không ít, lại quay về tháng ngày lăn lội bán manh, có thể nói là vui vẻ vô cùng. Ngày tháng như vậy cứ thế trôi qua một tháng, có một người đàn ông xuất hiện phá vỡ sự yên ả này.
Trong bối cảnh chuyện xưa có nói, nguyên chủ có người mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009767/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.