Edit: Linhlady
“Nắm thảo! Lời này của hắn có ý tứ gì?”
“Không biết! Ta có chút hoảng!”
“ Ý của hắn là muốn chúng ta lừa lừa tiểu Quả Quả sao?”
“Kiên quyết không được! Hừ hừ!”
“ Đúng vậy! Lão tử không sợ cường quyền!”
“Không đáp ứng! Kiên quyết không đáp ứng!”
Khúc Viêm buông tay, nửa quỳ xuống dưới, lại nhẹ giọng nói: “Không phải lừa, chỉ là dấu diếm.”
“…… Các ngươi thật xác định hắn nhìn không thấy nội dung trong phòng phát sóng trực tiếp sao?”
“Thành thật mà nói, ta không xác định.”
“Các ngươi ngã trước, ta có chút không vững.”
“Ta còn có chút ngốc!”
“Người đàn ông này là ai a! Sao có thể hiểu biết rõ chúng ta như vậy?”
“Hắn hẳn không có phòng phát sóng trực tiếp, nếu không hắn trực tiếp ở phòng phát sóng trực tiếp nói không phải tốt hơn sao, hà tất phải làm chuyện mạo hiểm như vậy?”
“Nói cũng đúng, vạn nhất tiểu Quả Quả đột nhiên tỉnh lại làm sao bây giờ?”
“Nói, có khi nào hắn hạ thuốc mê với tiểu Quả Quả không……”“…… Hẳn là không thể đi?”
“Sẽ không…… Đi……”
Khúc Viêm cũng không biết đề tài trong phòng phát sóng trực tiếp một lần nữa thành công lệch đường ray, hắn chỉ nói: “Ta nghĩ, trong số người ở đây có người đoán được ta là ai, ta xin nhờ những người này đừng nói ra, được không?”
“Khẳng định cũng có một ít người đoán không ra ta là ai, xin nhờ các ngươi đừng hỏi được không?”
Khúc Viêm liên tiếp nói hai câu lời đã phá hỏng đề tài trong phòng phát sóng trực tiếp, bọn họ tuy rằng có chút tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009757/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.