Chương trước
Chương sau
Edit: Linhlady
Đoàn Tử mang theo Mạc Vân Quả về tới không gian u ám, đương nhiên lúc này phòng phát sóng cũng đã đóng cửa.
Một hồi sau khi ở không gian u ám, Đoàn Tử liền biến ra một thứ như hồ nước thật lớn, sau đó để Mạc Vân Quả nằm vào.
Mạc Vân Quả dựa theo ý tứ của Đoàn Tử nằm vào, trong lúc đó cô còn chép chép miệng, giống như muốn cắn cái gì đó.
Đoàn Tử thấy hàng động của Mạc Vân Quả nhanh chóng, cũng không chậm trễ, để cô nằm xuống, sau đó Đoàn Tử lấy từ trong không gia linh dịch mà Kẻ Thần Bí đánh thưởng ra.
Ước chừng có một tấn linh dịch, tất cả đều đổ hết vào trong hồ.
Nháy mắt khi linh dịch đổ xuống, Mạc Vân Quả ngay lập tức có cảm giác ấm áp bao quanh cơ thể.
Cô giống như phiêu đãng ở trên thuyền nhỏ, bồng bềnh, bồng bềnh.
Mạc Vân Quả nhắm mắt lại, tùy ý những để linh dịch ki gột rửa thân thể cô, thậm chí cả kinh mạch.
Đoàn Tử vẫn luôn ở một bên nhìn, e sợ xảy ra sai lầm gì.
Thật ra Đoàn Tử cũng không nghĩ tới, nó cũng chỉ mới rời khỏi kí chỉ được hai ngày, làm sao kí chỉ nhà mình lại có thể thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị được rồi, phải biết rằng, trong toàn bộ vũ trụ này, số người thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị chiếm tỉ lệ rất nhỏ.
Mà những người đã thức tỉnh, không ngoại lệ đều là……
Đoàn Tử nghĩ đến đây, khuôn mặt vốn dĩ đã nghiêm túc nay còn nghiêm túc hơn.
Những tinh lich kia bằng mắt thường có thể thấy đang tiến vào cơ thể Mạc Vân Quả, nó không nhịn được thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hiện giờ nó cùng ký chủ là nhất thể, nếu là ký chủ có chuyện gì, nó cũng không chịu nổi.
Đoàn Tử cũng không có nhiều tâm tư như vậy, chỉ là một mặt muốn Mạc Vân Quả sống tốt.
Nếu như là một người có tâm tư, sẽ nghĩ đến, vì sao lúc trước Kẻ Thần Bí kia lại đánh thưởng nhiều linh dịch như vậy, chỉ là vì khoe giàu, hoặc là, hắn sớm biết trước có một ngày như vậy……
Thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị, nhất định phải có linh dịch thân thể mới có thể dễ chịu, nếu không, thân thể theo không kịp cường độ của tinh thần lực, cuối cùng chỉ còn thi cốt vô tồn……
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, một tấn linh dịch ngàn năm tất cả tiến vào trong thân thể Mạc Vân Quả, sau đó bị bài xuất ra ngoài.
Chỉ là đồ vật bị bài xuất ra, đã sớm không còn linh khí, thật chí là màu sắc, cũng không còn tinh khiết như ban đầu.
Khi Mạc Vân Quả tỉnh lại, Đoàn Tử đã đem đồ vật thu vào, mà trên người cô, cũng sạch sẽ, nhìn không ra một chút ướt át nào.
Mạc Vân Quả cảm thấy trang thái thân thể vô cùng tốt, cô chớp chớp mắt, cái loại cảm giác muốn ăn không ngừng cũng vơi đi nhiều.
Đoàn Tử bay đến trước mặt Mạc Vân Quả, chọc chọc khuôn mặt cô nói: “Ký chủ là một tên đại ngu ngốc!”
Mạc Vân Quả:……
“Đại ngu ngốc! Đại ngu ngốc! Đại ngu ngốc!” Đoàn Tử lại chọc chọc gưing mặt Mạc Vân Quả nói cái không ngừng.
Mạc Vân Quả:……
Cô nâng tay lên, chọc chọc bụng nhỏ mũm mĩm của Đoàn Tử nói: “Đoàn Tử là cái đại ngu ngốc.”
Đoàn Tử:……
“Ký chủ, làm sao ngươi có thể thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị?” Nó tò mò hỏi.
Mạc Vân Quả nghiêng đầu, hỏi: “Tinh thần lực đệ nhị?”
Đoàn Tử:……
“ Ừ, tinh thần lực đệ nhị.” Nó lại cường điệu một lần nữa.
Mạc Vân Quả: Không biết.
Đoàn Tử:……
Đoàn Tử cảm thấy, ký chủ nhà mình đại khái là người đầu tiên trong lịch sử vũ trụ trong khoing biết làm sao mình có thể thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị đi?
Nên nói như thế nào đây? Ừ…… Vận khí thật tốt?
Đoàn Tử cũng không rối rắm quá lâu, cũng không tiếp tục hỏi thêm, hiểu biết về tinh thần lực đệ nhị của nó cũng hữu hạn, nếu ký chủ hỏi tới, nó cũng không nhất định có thể nói rõ ràng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.