Edit: Linhlady
Vân Thất Thất không thèm để ý tới ánh nhìn của người khác, tuy rằng Trình Phi Dương còn chưa tỉnh, nhưng hiện tại đã không có gì trở ngại.
Khuôn mặt Vân Thất Thất bình tĩnh, hơi ngước lên nhìn Ân Dật Huyền nói: “Đi thôi.”
Ân Dật Huyền nhướng mày, cũng không để ý thái độ của Vân Thất Thất, nắm tay Tiêu Vũ Thanh đi trước.
Mạc Vân Quả vốn dĩ không có ý định đi theo, khổ nổi tay của cô bị Tiêu Vũ Thanh nắm chặt không bỏ, không còn cách nào khác cô đành đi theo về.
Dù sao cũng đã đi được khá khá ở khu giao dịch, giờ có quay ề cũng không sao.
Trở lại biệt thự, yêu cầu đầu tiên Vân Thất Thất muốn là có một gian phòng, sau khi sắp xếp xong cho Trình Phi Dương cô ấy mới đi xuống chỗ đám người Ân Dật Huyền.
Ở trên đường về Tiêu Vũ Thanh cũng đã hỏi qua Mạc Vân Quả viên đường kia là cái gì.
Mạc Vân Quả chỉ trả lời một chữ: Kẹo.
Ừ…… Thật là kẹo, động phủ có thật nhiều viên, ăn lên ngọt ngào, coi đã ăn không biết bao nhiêu viên.
Tiêu Vũ Thanh thấy Mạc Vân Quả nói như vậy, cũng không có lại truy vấn thêm, chỉ dặn dò cô không được tùy ý lấy ra nữa.
Mạc Vân Quả gật đầu, xem như đáp ứng.
Thời điểm Vân Thất Thất xuống lầu, hình ảnh đầu tiên cô ấy thấy đó là Tiêu Vũ Thanh đang vuốt tóc Mạc Vân Quả, biểu tình ôn nhu.
Trong mắt Vân Thất Thất xẹt qua một tia quang mang, lướt qua trong giây lát, rất nhanh giống như chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009747/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.