Edit: Linhlady
Đám người trong phòng phát sóng trực tiếp cũng tò mò khung cảnh ở trong này, làm đủ các loại làm nũng bán manh để Mạc Vân Quả mang theo bọn họ đi xem.
Cứ như vậy, Mạc Vân Quả đi vào nơi giao dịch.
Nói là nơi giao dịch, thật ra là một con đường lớn, ở nơi này bày đủ các loại hàng hoá.
Mạc Vân Quả nhìn một chút, quán có đồ cổ, có các loại gia cụ, thậm chí, còn có người……
Bọn họ muốn giao dịch, đơn giản là đồ ăn, dược phẩm, hoặc là tinh hạch.
Ở nơi giao dịch, đại đa số người ở đây đều có dáng vẻ u buồn tuyệt vọng, bên trong dáng vẻ đó lại ẩn nhẫn có một tua hy vọng.
“Ai, đây là nơi giao dịch tại mạt thế sao, thật đúng là như xóm nghèo.”
“Thật là có chỗ người bán người, tấm tắc.”
“ Cứ làm như trước mạt thế không có vụ bán người vậy.”
“ Thật ra cũng có, chỉ là lúc đó là giao dịch ngầm, hiện tại, nhìn xem còn có thể bán một cách quang minh chính đại.”
“ Đúng là như thế, thế nhưng cũng có quan hệ gì với chúng ta đâu.”
“ Ừ, nói cũng phải.”
“Béo Quả Quả, tiếp tục đi về phía trước đi ~ nhìn xem có chuyện gì hay ho không ~”
“Béo Quả Quả ~ ngươi lớn mật hơn đi về phía trước đi ~”
“Béo Quả Quả, đừng có ngừng a ~ tiếp tục ~”
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả tiếp tục đi trên đường lớn, đối với mời chài của đám người hai bên đường, toàn bộ đều bị Mạc Vân Quả xem nhẹ, khuôn mặt lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009745/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.