Edit: Linhlady
"Mẹ.! Tiểu Nho Tử, Hiện tại cậu cảm thấy thế nào?" Quế Quỷ thấp giọng hỏi nói, tay cậu đặt trên cánh tay Tiêu Nho, trên đó một mảng đen nhánh, hiển nhiên là bị tang thi cào thương.
Quế Quỷ không dám nói cho những người khác Tiêu Nho bị cào thương, bên ngoài tang hi rất nhiều, với năng lực của cậu bây giờ không có cách nào một mình xông ra ngoài, huống chi còn có người anh em của cậu.
Quế Quỷ có chút nôn nóng, Tiêu Nho bị tang thi bị tang thi cào thương, nếu ngộ nhỡ biến thành tang thi, vậy cậu......
Quế Quỷ nhìn thoáng tiểu huynh đệ giống như đang ngẩn người, thấp giọng hỏi nói: "Cậu có thuốc hay không?"
Tiêu Nho nhìn thoáng qua Quế Quỷ, lắc lắc đầu.
"Đáng chết!" Quế Quỷ thấp giọng mắng một tiếng, hiện tại muốn che dấu cho Tiêu Nho một chút cũng khó khăn.
"Cũng không biết lão đại khi nào mới có thể tìm được chúng ta." Quế Quỷ nói thầm một câu, nhanh chóng cở áo ngoài của mình che cho Tiêu Nho, không muốn đám người kia thấy sự khác thường của cậu ấy.
Mà lúc này, giọng nói của Ân Dật Huyền truyền đến.
Ánh mắt Quế Quỷ sáng lên, lão đại tới!
Cậu đứng lên, muốn mở cửa, lại bị đám người trong kho hàng ngăn lại.
Ai không biết bên ngoài có rất nhiều tang thi, hiện tại mở cửa, còn không phải tìm chết sao?
Quế Quỷ cắn răng, thấp giọng nói: "Mẹ., Đừng quên là ai cứu các người!"
Quế Quỷ vừa dứt lời, người trong kho hàng đều cúi đầu.
Đúng là cậu đã cứu bọn họ, nhưng hiện tại đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009736/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.