Edit: Linhlady
Đời trước người đàn ông được xưng là "Thần xạ thủ" —— Sở Hương!
Lại nói tiếp, Sở Hương này cũng được ví như thần, một phát súng nổ ra chưa bao giờ bắn trượt, bắn tên bách phát bách trúng, nhưng một người con trai như vậy, cố tình lại là một người nhát gan, lại còn mắc chứng bệnh rối rắm nghiêm trọng.
Ân Dật Huyền nhớ rõ, đời trước người này bị người khác hãm hại đẩy vào đám tang thi, khi hắn nghe được tin này, hắn còn đang suy nghĩ vận mệnh trêu người.
Hiện giờ người này còn chưa thành danh, bây giờ hắn gặp được, lý nào lại bỏ qua cơ hội chào mời một nhân tài?
Sở Hương người này tuyệt đối trung thành, tựa như đời trước khi gia nhập vào đoàn đội, người kia chỉ cho anh một ngụm nước, anh liền nguyện trung thành cả đời, đáng tiếc lại bị người kia đẩy vào đàn tang thi.
Ân Dật Huyền trọng sinh trở về, đương nhiên có chuyện muốn làm, việc chiêu mộ nhân tài, cũng là ưu tiên hàng đầu bây giờ.
"Vào đi."
Ân Dật Huyền nghiêng nghiêng người, vô ý thức kéo tay Tiêu Vũ Thanh đi về phía bàn ăn.
Trên mặt Sở Hương hiện lên một tia mừng như điên, anh thậm chí có chút không xác định thử hỏi lại một lần.
"Thật...... Thật vậy chăng?"
"Tiến vào." Ân Dật Huyền vẫn cứ nhàn nhạt nói, ngữ điệu của cường của vô thức phát ra.
Sở Hương liên tục gật đầu, xoay người đóng cửa lại, lúc này mới đi tới trước bàn cơm.
Ân Dật Huyền nhìn động tác của Sở Hương, vừa lòng gật gật đầu, người này, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009733/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.