Edit:Linhlady
Ân Dật Huyền tiến lên một bước, đem Mạc Vân Quả cùng Tiêu Vũ Thanh bảo hộ ở phía sau trầm giọng nói: "Bên ngoài đám tang thi ngày hôm qua đã bị bọn tôi giải quyết, tạm thời sẽ không có tang thi lại đây."
Lý Tam cũng mặc kệ chuyện đó, hắn ta đánh mắt ra hiệu một cái, đám người kia lập tức bao quanh ba người, còn những người khác, hắn ta cũng mặc kệ quyết định của họ.
Ân Dật Huyền hừ lạnh một tiếng, mở tay ra, một quả cầu lôi điện lập tức xuất hiện, đây là dị năng của hắn.
Khi nhìn thấy quả cầu kia,cũng có chút sợ hãi, đồng thời cũng hiểu hắn ta không giữ người lại được.
Nhưng cứ như vậy để bọn họ rời đi, Lý Tam rõ ràng không cam lòng.
Hắn ta khẽ cắn môi, hung tợn nói: "Muốn đi cũng có thể, giao phí bảo hổna."
Ánh mắt Tiêu Vũ Thanh khi nhìn Lý Tam giống như kẻ ngốc, Ân Dật Huyền trong lòng cũng cảm thấy buồn cười, nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều, từ ba lô lấy ra mấy cái bánh mì cùng chân giò hun khói đặt ở trên mặt đất, trầm giọng nói: "Có thể đi rồi đi?"
Lý Tam nhìn vài thứ kia, gật gật đầu, để cho bọn họ rời đi.
Bọn họ vừa ra kho hàng, bên trong mấy người liền lập tức liền đóng cửa lại.
Tiêu Vũ Thanh cười nhạo một tiếng, không nói gì.
"Đi thôi, mau chóng chạy đến thành phố B." Ân Dật Huyền cũng không quá để ý mấy thứ kia, hiện tại, rõ ràng thời gian càng quan trọng hơn.
Cũng không biết hai tên gia hỏa kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009724/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.