Edit: Linhlady
Người chung quanh nhìn động tác của Mạc Vân Quả, ở trong lòng có chút khinh bỉ cô ngốc, đồ ăn tại mạt thế là đồ vật trân quý cỡ nào, lại có thể tùy tiện tặng người khác!
Cũng có một vài người ở trong lòng âm thầm khen Mạc Vân Quả thông minh, người con gái kia nhất định có người đàn ông bên cạnh che chở, chỉ cần ôm chặt đùi bọn họ, lo gì sầu không có ăn?
Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng đại đa số người ở đây cũng không làm như thế với Tiêu Vũ Thanh, bởi vì, bọn họ đánh cuộc không nổi……
Mạc Vân Quả ngược lại không hề có nhiều tâm.tư như thế, nếu nhiệm vụ của cô là đi theo Tiêu Vũ Thanh cùng Ân Dật Huyền, như vậy cô cứ đi theo bọn họ là được rồi.
Mạc Vân Quả lại tiếp tục lấy túi khoai ra, ý bảo Tiêu Vũ Thanh cùng nhau ăn.
Tiêu Vũ Thanh nhìn cô gái nhỏ dáng vẻ ngốc manh trước mặt, hơi hơi mỉm cười, thấp giọng nói: “ Cô rất thích ăn khoai lát?”
Mạc Vân Quả nghiêng đầu nghĩ nghĩ, sau đó gật gật đầu.
Khoé miệng Tiêu Vũ Thanh ngậm ý cười, lôi kéo tay Ân Dật Huyền nhỏ giọng nói: “ Cô gái này thật ngốc manh a.”
Ân dật huyền nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, đôi mắt to sáng làm chủ nhân của nó vô cùng đơn thuần, trong mắt hắn tối sầm lại, ở trong lòng đánh cho Mạc Vân Quả một nhãn dán “Đơn thuần, sống không lâu”.
Lúc này Ân Dật Huyền đã có hảo cảm với Tiêu Vũ Thanh, hắn sau khi trọng sinh trở về, tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009721/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.