Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả nhìn Cảnh Khải Thiên thay đổi trở nên khác với trước kia, ở trong đầu hỏi: "Hắn có phải không vui hay không?"
"Ai nha, đâu chỉ là không vui thôi đâu? Quả thực là cực kì không vui không phải sao!"
" Đúng vậy đúng vậy!"
"Đáng thương cho ta mỗi ngày a! Cứ như vậy mà mất trí nhớ, một chút cẩu lương ta cũng không ăn được, hu hu hu....."
"Lầu trên vừa thấy chính là thiếu ngược 233333333"
"Tiểu Quả Quả, ngươi không phải biết rõ cố hỏi sao?"
Phòng phát sóng trực tiếp thống nhất trả lời làm Mạc Vân Quả xác định cảm giác của mình là đúng, nàng còn nói thêm: " Làm sao để khiến hắn vui vẻ?"
"Tiểu Quả Quả, nếu không ngươi hôn hôn hắn?"
"Phốc, trên lầu ngươi đang làm sự tình sao!"
"Làm sự tình a làm sự tình!"
"Chúng ta lấy yêu làm sự tình a làm sự tình!"
"Tiểu Quả Quả, không phải sợ, đi lên chính là hôn!"
"Ta nói một câu, không cần hôn môi! ( tay Nhĩ Khang *)"
* Là động tác đưa tay lên của Nhĩ Khang biểu đạt với đối phương:Chờ một chút không cần đi
"Ta lại nói hai câu, không cần hôn môi, đi lên chính là hôn! ( mặt hoa si)"
"Lầu trên...... Ngốc."
Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, đem tâm tư rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp, nhìn về phía Cảnh Khải Thiên.
Lúc này Cảnh Khải Thiên, mặt mày đạm mạc, rõ ràng là cùng một người, tại sao trước sau lại có thay đổi lớn như thế.
Quên đi một người, ngay cả tình cảm cũng mất đi luôn sao?
Mạc Vân Quả đứng lên, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009711/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.